Sớm mai em về, góp nắng hồng ướp nên những nụ tình tinh khôi, ngào ngạt
hương đời bung cánh mơ màng. Chợt thoáng vu vơ, em nở nụ cười hiền
ngoan trong tiềm thức ngô nghê.
Đôi tay mềm đan nắng ngọc ngà, thổi hương si mê lên thế tục đa đoan.
Mái tóc xanh chưa lem lấm bụi trần, đượm ngọt ngào rớt rơi bên thềm kỉ
niệm. Em tô môi hồng cho tuổi xuân thì thêm rạng. Em vẽ mắt biếc cho
ngày tháng thêm xanh. Rồi tình chúng ta, sẽ rạng nở như nụ yêu đầu tiên
bung cánh khẽ khàng…
Ảnh: internet
Đường về có giữ những vu vơ để em đem phơi cùng thương nhớ. Giọt nước
mắt nhẹ hẫng, trộn lẫn niềm xốn xang. Tiếng yêu đầu ngân lên theo vệt
hạnh phúc trải dài trên vầng má thơ ngây. Yêu thương hạnh phúc hơn em đã
từng nghĩ suy. Một thoáng rung nhẹ từ đâu bỗng tràn về, len lỏi trong
những nhịp tim dịu dàng đến tinh khôi.
Phố xá chưa đủ thênh thang cho đôi chân thèm rong ruổi. Lời ca vui khát
khao bay đến tận bầu trời, vút lên bao xúc cảm dạt dào. Đôi tay mềm tỳ
siết thương yêu, vỗ về gương mặt rạng rỡ xuân xanh. Phím đàn nào qua, bỏ
lỡ một cung nhịp thương yêu bát ngát cõi lòng, để khi hoàng hôn vào
mộng, vẫn còn nuối tiếc ngẩn ngơ màu nắng tin yêu của nhân gian.
Những ngày hoa tình buông bước du dương, dạo chơi khắp mọi nẻo miền vô
tình gieo hạt yêu rải rác trần đời, nhuộm lại đôi mắt khô đục già nua,
thắm lại đôi môi cằn cỗi khát khao.
Ngàn năm trỗi dậy, những mối tình
Xuân thì thêm độ, tuổi xuân xanh
Lời yêu ru tình bay bổng, xua đi những nhánh khô cằn giá băng, đuổi âm u
vào tận cùng đáy khô khốc của men tình. Rồi mãi mãi, tình ủ hơi say
quyến rũ bước chân kẻ nhân gian, điểm lên lời yêu bùa chú để trọn kiếp
đời, người người vẫn lẩn quẩn bên bến bờ yêu đương. Cho đến tận kiếp lai
sinh, họ vẫn hẹn thề nhau chôn vùi tình yêu nơi đáy mộ…
Môi em hồng nỗi nhớ nhung, phủ nhẹ lên những tháng ngày bên nhau đã du
ca mọi miền tâm khảm. Trong kí ức xa xôi, tiếng yêu vẫn là nơi gọi trái
tim về để ru hồn nhân thế…
Và em chợt nhận ra, đâu đó trong cõi lòng mình có một nụ tình bung cánh đầu tiên, tinh khôi đến lạ kì!