Ừ thì chắc cũng sẽ đến một lúc nào đó người mệt mỏi, người sẽ thôi
không còn chạy đến những lúc ta thấy cần hay cô đơn nữa. Rồi thì ta lại
quay về là chính ta, buồn tẻ và đơn độc như đã từng trong quá khứ.
Ta sẽ lại một mình lầm lũi tìm về con đường cũ để gậm nhấm những đắng
chát của một yêu thương không còn vẹn nguyên, ta sẽ lại quanh quẩn đâu
đó trong những tháng ngày mà ta tự cho mình lãng du, tự cho mình cái
quyền buông lơi mọi thứ, ta để mặc chính ta trôi như thể cánh hoa rơi
giữa dòng bị nước cuốn, rồi cứ mặc nó vô định về một miền xa xôi không
ai.
Ta sẽ lại một mình lầm lũi tìm về con đường cũ để gậm nhấm những đắng chát của một yêu thương không còn vẹn nguyên
Ta biết người cũng cần một góc nhỏ cuộc sống bình yên như những người
bình thường khác. Và ta cũng biết điều đơn giản ấy có khi ta còn không
thể mang đến cho người. Thế nên ta không có quyền giữ người lại cho
riêng ta, ta không có quyền buộc người phải chờ đợi ta khi ta còn chưa
chắc lòng ta rồi sẽ như thế nào.
Ừ thì yêu ta người cứ đến, mệt mỏi thì người hãy buông tay ta ra rồi
chạy đến nơi nào đó người cần. Ta sẽ không trách, không van lơn người ở
lại vì ta đã tự nói với mình cả ngàn lần rằng “mi không được quyền ích
kỷ như thế nữa”.
Người ra đi thì ta trở thành kẻ bên lề cuộc sống của người, thành kẻ
đứng đằng sau và dõi theo người một mình lặng lẽ đi về phía trước. Có lẽ
khi ấy giọt nước mắt ta sẽ rơi rất nhiều, tiếng nấc nghẹn ngào nơi cổ
họng có thể cũng sẽ không kiềm nén lại được, nhưng xin người đừng ngoảnh
lại nhìn ta, đừng khiến ta phải trở thành kẻ ích kỷ tiếp tục cản ngăn
người tìm đến hạnh phúc.
Rồi một lúc nào đó, ta sẽ tìm được ta của ngày xưa, của những lạnh lùng
và cao ngạo trong đơn lẻ ta đã từng, thì ta sẽ lại đứng vững trên
chính bước chân đầy khó nhọc của mình. Người cũng chẳng phải bận tâm gì
về ta đâu, người biết ta sẽ mạnh mẽ và dũng cảm hơn khi chỉ có một mình
mà.
Ta sẽ chỉ một mình lặng lẽ sống cuộc đời của riêng ta, tự lo lắng
và chăm sóc cho chính mình. Và xin giữ những kỷ niệm từng có với yêu
thương bầu bạn trong những ngày còn lại của đời ta
Hai người trong một con tim, dù là chẳng có cuộc tình nào trọn vẹn,
nhưng ta cũng xin được dừng lại nửa vời đời ta như thế thôi. Mệt mỏi và
chán ngán lắm rồi những yêu thương mà ta đã từng cố vun vén. Đừng bắt ta
một lần nữa phải chạy đến với bất kỳ ai, phải bước những bước chân khó
nhọc trên con đường hoa nhưng lại trải đầy gai nhọn, đừng bắt ta phải
tiếp tục kiếm tìm những xúc cảm nơi con tim khi nó đã chai sạn thành sỏi
đá hết cả rồi.
Ta sẽ chỉ một mình lặng lẽ sống cuộc đời của riêng ta, tự lo lắng và
chăm sóc cho chính mình. Và xin giữ những kỷ niệm từng có với yêu thương
bầu bạn trong những ngày còn lại của đời ta.