Blog hay về tình bạn, tình yêu và gia đình - tớ cop blog từ các nguồn khác nhau trên internet nên không để ý được tác giả là ai, buzz tớ trên gtalk để tớ đặt lại tác giả nhé các bạn ! Moaz !
Thứ Năm, 18 tháng 7, 2013
Đi Bên Trái Em
Cũng giống như bao cặp tình nhân khác, cuộc tình của Anh và cô đã trải qua mọt quãng thời gian dài với nhiều sóng gió khó khăn. Cuối cùng cô và anh cũng quyết đinh kết hôn. Nhưng cuộc sống sau hôn nhân quả thật quá khác so với tưởng tượng của cô, giống như hai thái cực đối lập vậy.
Hôn nhân không giống với tình yêu, luôn luôn có nhiều ràng buộc và nguy cơ tan vỡ, sự lãng mạn và tình cảm chẳng biết còn được bao nhiêu nữa. Trong khi phải đối diện với cuộc sống đơn điệu và nhàm chán này mỗi ngày, cô cũng cảm thấy trái tim mình đang dần bị mài phẳng ra, tình yêu cũng giống như một bát nước lã không còn chút mùi vị...
Kết hôn xong, giữa hai người vẫn sống rất tình cảm, nhưng cũng thường xuyên cãi nhau, mà cũng chẳng phải chuyện gì to tát, chỉ là chuyện bé xé thành to. Hơn nữa, anh cũng không giống như trước kia, luôn chỉ nhượng bộ và dỗ dành cô. Cô cảm thấy đàn ông thật tồi tệ, kết hôn xong thì dường như cũng biến thành con người hoàn toàn khác, chẳng còn đâu người đàn ông khoan dung độ lượng như đang yêu. Còn giờ đây hai vợ chồng dường như chẳng ai để ý đến ai, hoặc rất ít khi nói chuyện, thậm chí có lúc cãi nhau xong một trận, anh cũng chẳng thèm dỗ ngọt cô như trước kia.
Mặc dù còn nhiều tình cảm trong lòng với anh, nhưng rút cuộc, sự nhẫn nại của cô với cuộc hôn nhân này cũng có giới hạn. Cuối cùng đến một ngày kia, sau một cuộc tranh cãi không có hồi kết thúc, khi mẫu thuẫn đã lên đến đỉnh điểm, cô lại thốt lên câu nói quen thuộc:" Vậy chúng ta ly hôn đi!". Thật không ngờ anh cũng nhanh chóng gật đầu đồng tình:"Được thôi, bây giờ đi làm thủ tục luôn".
Hôm đó ngoài trời mưa rất to, cô và anh mỗi người cầm một chiếc ô và bước ra khỏi nhà. Hai người bước song song trên con đường trơn đầy buồn đất, không ai nói một lời, trong lòng mỗi người dường như đều đang mang những tâm sự nặng trĩu. Mưa càng lúc càng to, trước mặt họ là cả một khoảng trời trắng xóa, con đường cũng ngày càng trơn và lầy lội khó đi nhưng không ai chịu từ bỏ ý định. Đột nhiên ven đường phía trước mặt có một chiếc xe đang đỗ, khiến con đường đã chật chội càng trở lên chật hơn, chỉ có thể một người đi qua. Anh không nói gì lẳng lặng bước lên phía trước.
Qua đoạn đường chật hẹp ấy,hai người lại bước song song nhau. Đột nhiên, anh quay sang giật tay cô và kéo lại nói bằng một giọng đầy giận dữ:" Sao em lại đi bên trái anh?" Đúng vào lúc ấy một chiếc xe con lướt sát qua lưng anh. Anh vội vàng xoay người che cho cô. Thật may chiếc xe không nhằm vào người anh, nhưng bao nhiêu buồn đất đã bắn đầy lên áo. Trong nháy mắt cô nhìn thấy tất cả, không kịp, phản ứng gì, cô thẫn thờ đứng chết lặng. Chỉ có một hành động tưởng chừng đơn giản ấy của anh đã khiến cô cảm nhận được tình yêu chân thực mà lại sâu sắc mà anh đã dành cho cô.
Từ trước đến nay anh vẫn luôn có thói quen đi bên trái cô, dùng bớ vai rắn chắc của mình để che chắn cho cô khỏi dòng xe cộ tấp nập và che chở cho cô khỏi mưa gió, nguy hiểm.
Cô chợt nhận ra một điều: Thực ra đây mới là tình yêu chân thực mặc dù không có những ánh hào quang chói lọi rực rỡ, nhưng đó là tình yêu dung dị mà chân thành anh đã dành cho cô. Không trau chuốt, không gọt giũa nhưng lại có thể cảm nhận được kể cả trong những lúc bình thường nhất.
Hai mắt cô nhòa đi ướt sũng, không biết là vì mưa hay nước mắt? Anh nhẹ nhàng nắm tay cô, lau đi những giọt nước mắt trên mặt cô rồi dịu dàng nói:"Về nhà thôi em!" Cô gật đầu, thẹn thùng nắm chặt lấy tay anh, cô cảm thấy như mình đang nắm lấy một điều kỳ diệu...đó là tình yêu ngọt ngào nhất mà cô đang có.
Chỉ vì anh yêu em nên mới đi bên trái em...
Mỗi một bông hoa hồng đều có những chiếc gai sắc nhọn, cũng giống như mỗi con người, đều có những tính cách mà bạn không thể chịu đựng. Yêu và bảo vệ một bông hoa hồng, thức chất không phải là tìm mọi cách loại bỏ gai của nó, mà chúng ta chỉ có thể học cách không để gai của nó làm tổn thương mình và cũng phải biết cách không để gai của mình làm tổn thương người mình yêu.
Có rất nhiều chuyện nếu chúng ta bỏ lỡ, thì sẽ không còn cơ hội nữa, bỏ lỡ rồi thì sẽ có kết quả khác. Duyên phận cũng giống như vậy....
Touch Me, If you can...Xin hãy Giữ Tôi lại...Nếu em còn có thể...