Từ
Tây Nguyên khăn gói xuống TP.HCM đi học, thế nhưng Lan vẫn giữ thói ăn
chơi như ngày được cha mẹ nuông chiều. Chỉ chưa hết năm thứ hai đại học,
cô đã cặp bồ với một đại ca giang hồ, rồi sa thân vào lối sống buông
thả.
Bỏ giảng đường, nữ sinh làm gái bán thân (ảnh minh họa).
Lan vắng dần những buổi lên lớp, hụt
chương trình học, chuyện đèn sách trở thành nhạt nhẽo. Cuối cùng, cô
quyết định vĩnh viễn rời bỏ giảng đường. Tiền hết, tình tan, sự nghiệp
dang dở, không dám về lại quê nhà, Lan chấp nhận kiếp “mèo hoang” đêm
đêm vật vờ dưới ánh đèn mờ bán thân nuôi miệng.
Từ lối sống buông thả
Cách đây 5 năm, Nguyễn Thị Lan (25 tuổi,
Gia Lai) chân ướt, chân ráo xuống TP.HCM theo học ngành giáo dục của
một trường đại học có tiếng đóng trên địa bàn quận Thủ Đức. Lan xuất
thân trong gia đình có điều kiện, cha mẹ là chủ của nhiều rẫy cà phê và
cao su bạt ngàn nên kinh tế gia đình khá giả, nếu không nói là thuộc
hàng giàu có trong vùng.
Thói quen vung tiền từ bé cộng với cá
tính nghịch ngợm nên thời ở quê, dù lực học thuộc dạng khá, nhưng cô đã
có không ít tai tiếng từ những lần tụ tập, chia bè kết phái cùng những
thành phần cá biệt trong trường gây mất trật tự. Cho đến khi bước chân
vào giảng đường đại học, cô vẫn không từ bỏ lối sống bồng bột “ăn chơi
không sợ mưa rơi” như ngày nào.
Vì muốn thể hiện “đẳng cấp dân chơi” nên
ngoài những giờ lên lớp, Lan hay cùng đám bạn la cà ở các quán nhậu
nâng ly với bạn bè. Thế nên, bạn học của cô chẳng lạ lẫm gì hình ảnh một
nữ sinh năm nhất thỉnh thoảng sặc mùi men. Có lần, một người bạn học
của Lan còn chứng kiến cảnh tượng đáng xấu hổ, khi thấy cô bạn học lúc
rượu đã mềm môi, miệng nói ra những lời thô tục, bất chấp ánh mắt của
hành khách đang có mặt trong quán. Chẳng cần bận tâm, Lan vẫn giữ lối
sống buông thả của mình.
Trong một lần nhậu khuya, cô tình cờ
quen với một đàn anh có biệt danh là “Cò”. Cò là bí danh của một tay ăn
chơi nổi tiếng máu mặt, chuyên về cá độ bóng đá, cho vay nặng lãi và tập
hợp một nhóm tay giang hồ tứ chiến dưới trướng. Không chỉ nổi danh mức
độ “chịu chơi”, Cò còn có bề dày tình trường nhờ vẻ bề ngoài khá điển
trai, lối nói chuyện cuốn hút.
Ngay lần đầu tiên gặp Lan, hắn đã có
thiện cảm và tìm cách tiếp cận. Chẳng bao lâu, Lan chấp nhận đồng ý,
công khai chuyện tình cảm và thường xuyên dẫn bạn trai về phòng trọ mình
sống như vợ chồng. Từ ngày cặp kè với Cò, Lan hãnh diện vì từ lớp khóa
trên hay khóa dưới trong làng đại học không ai dám đả động gì tới mình
nữa. Khi đi với người yêu, nếu cô ghét bỏ ai, muốn đánh hay dằn mặt thì
chỉ cần chỉ điểm, lập tức Cò sẽ cho đàn em đến “hỏi thăm” ngay.
Một số người bạn thân thiết đưa ra lời
khuyên can không nên vướng tình với kẻ luôn sống hôm nay không biết đến
ngày mai như Cò. Đáp lại, cô tự ái bảo: “Mỗi người có một cuộc sống
riêng tư, đừng xía vào chuyện người khác kẻo rồi mang vạ”. Thấy vậy về
sau, chẳng còn ai muốn can thiệp.
Nước mắt kiếp “mèo hoang”
Từ khi yêu nhau, Lan thường được dẫn đi
ăn nhậu, shopping mua sắm, đi chơi ở những nơi sang trọng, vào quán bar,
vũ trường... thỏa thê đúng như sở thích vốn có của cô. Chìm đắm trong
những chuyến chơi bời cùng người tình, Lan không thèm ghé về nhà trọ của
mình nữa. Tất nhiên việc đèn sách là cái gì đó trở nên vô cùng nhạt
nhẽo và nhàm chán. Cuối cùng, nữ sinh “ham vui” này nằm trong diện sổ
đen của trường, nhưng điều đó không khiến cô mảy may lưu tâm. Cô nghĩ
nếu sau này có chuyện gì thì cũng không cần đến cha mẹ lo, vì đã có
người tình “bản lĩnh” đứng ra đỡ đầu. Suy nghĩ đơn giản, sống buông thả,
Lan không ngờ được mình đang lún chân vào vũng lầy đầy cám dỗ.
Chơi nhiều hơn học, bỏ bê đèn sách, vạ
vật đến hết năm thứ 2 ở trường thì Lan dẫn đầu danh sách về sinh viên nợ
môn. Nhiều lần nhắc nhở nhưng cô không có thiện chí khắc phục buộc nhà
trường phải ký quyết định cho thôi học. Từ khi không vướng bận trường
lớp nữa, cô sống bám hoàn toàn vào người tình của mình. Thế nhưng, thời
điểm này cũng là lúc việc làm ăn bất chính của gã người yêu giang hồ bị
cơ quan công an “sờ gáy” nên thất thu. Không thể cáng đáng nổi cho những
chuyến ăn chơi của người tình, anh ta dần trở nên hời hợt, rồi quát
mắng, xỉ vả… mỗi khi thấy Lan kè kè cạnh bên. Đau đớn, nhưng Lan vẫn
đánh bạo quyết định nói lời chia tay, chấm dứt mối tình với bạn trai
giang hồ.
Phút chốc trở thành kẻ trắng tay, không
thể quay lại với đèn sách và cũng chẳng dám về quê để đối diện sự thật
với cha mẹ. Cùng quẫn, chán nản, Lan được một số cô gái trước đây từng
quen biết trong các cuộc chơi rủ rê đi làm gái bán dâm. Dù rất xấu hổ
nhưng vì hết cách nên cô không còn lựa chọn và chấp nhận dấn thân, kiếm
tiền nuôi miệng.
Địa điểm mà Lan chọn hành nghề là khu
vực cầu vượt Sóng Thần, cầu vượt Linh Trung (T.X Dĩ An, Bình Dương).
Những ngày đầu khi bước vào nghề, ánh mắt cô tỏ ra sợ sệt bạn bè và
người quen bắt gặp. Nhưng lâu dần, tin Lan làm gái cave đứng đường cũng
đến tai bạn bè. Một số người bạn học của cô bán tín bán nghi, không tin
sự thật nên cố tìm hiểu. Và, tất cả đều trố mắt khi thấy Lan đứng dưới
cầu vượt Linh Trung, vật vờ chờ khách đến mua dâm.
Chuyện cô bỏ học đi bán dâm đã hai năm
rõ mười, ai nấy đều lắc đầu ngán ngẫm. K., một người bạn học đau đớn
thốt lên: “Dù đã rõ khi chứng kiến cảnh Lan trượt ngã nhưng em vẫn không
dám tin vào mắt. Ngày ấy, nếu Lan biết lắng nghe bạn bè, biết kìm lại
những sở thích ăn chơi bồng bột thì giờ đâu đến nỗi nào”.
Tự đóng cửa tương lai
Tự khép cánh cửa tương lai của mình,
trượt dài trên con đường lầm lỡ, buồn chán bi quan vào tương lai mịt mờ,
nhiều lần Lan đã thử xin làm những công việc chân chính khác như tiếp
viên quán cà phê, quán nhậu, đi giúp việc… nhưng những đồng tiền ít ỏi
đó khiến cô lại “ngựa quen đường cũ” trở về với nghề “bán vốn tự có” mà
thôi. Chuyện Lan bỏ học đi làm gái đến tai gia đình, cha mẹ cô nhiều lần
khăn gói xuống tìm nhưng không gặp, đến nay dù nhớ nhà nhưng cô không
đủ bản lĩnh để quay đầu nữa. Có lần, bạn bè của Lan không cầm được nước
mắt khi thấy mẹ cô sau những ngày vật vã tìm con, bất lực đã ngồi sõng
xoài bên vệ đường, nước mắt vật vã.