Đây không phải là lần đầu tiên tôi gặp anh kể từ khi tôi và anh trở
thành hai người xa lạ. Nhà tôi và anh chỉ cách nhau chừng mấy chục bước
chân nên thỉnh thoảng tôi vẫn bắt gặp anh cười với mình hoặc nhận được
đôi ba lời hỏi thăm từ anh khi bất chợt về ngang qua ngõ nhỏ.
Ngày ấy tôi và anh đã từng có những kỉ niệm rất đẹp, những đêm ngồi
quay quần bên nồi cháo nóng, lò thịt bò nướng thơm lừng và những tiếng
cười giòn tan đến nổi hàng xóm phải phát bực. Rồi những buổi sáng Chủ
Nhật nấu cho anh bát mì, kèm theo một lon coca hay xá xị đơn giản nhưng
tôi đã từng cảm thấy hạnh phúc ngập tràn.
Dù bây giờ anh đã là người tình cũ, là người chẳng còn chiếm vị trí đặc
biệt trong lòng tôi, người đã thuộc về dĩ vãng xa xôi của ngày xưa,
nhưng có lẽ những kí ức đã từng có anh tồn tại tôi vẫn sẽ giữ, vì nó bây
giờ đã là một phần trí nhớ, và việc cắt bỏ hay xóa nhòa nó đi là việc
chẳng thể nào.
Anh đang ấm êm với một gia đình nhỏ, với người vợ ngoan hiền và đứa con
trai khấu khỉnh vừa mới lên hai. Tôi vui vì anh hạnh phúc, tôi mỉm cười
vì anh đã tìm được bến đỗ cho riêng mình.
Bây giờ mỗi lúc gặp anh tôi thấy lòng mình thoải mái đến lạ, chắc tôi đã tự cởi bỏ được nút thắt cho chính mình
Gặp anh nhiều nhưng có lẽ đây là lần đầu tiên tôi và anh nói với nhau
nhiều đến thế. Hình như cả hai đang quay về vạch xuất phát ban đầu thì
phải, với cương vị đã từng là hai người bạn rất thân của nhau. Tôi thấy
vui mừng vì điều đó.
Có những lúc tưởng chừng như tôi sẽ không bao giờ còn có thể xem anh
như một người bạn. Một quãng thời gian dài tôi đã hờ hững, thậm chí chán
ghét phải đối diện với anh khi chạm mặt một cách tình cờ. Bởi dù tình
cảm tôi dành cho anh đã rất nhạt nhưng trong tôi anh cũng đã từng là một
nửa yêu thương, một phần hai hạnh phúc ngây ngô đúng nghĩa của một mối
tình đầu.
Bây giờ mỗi lúc gặp anh tôi thấy lòng mình thoải mái đến lạ, chắc tôi
đã tự cởi bỏ được nút thắt cho chính mình và xem anh như một người bạn
bình thường như thuở ban đầu gặp gỡ.
Tự nhiên tôi muốn mình viết một cái gì đó về anh, về mối tình đầu tiên
rõ ràng nhất khi con tim tôi vừa chính, để nhớ lại những kỉ niệm cũ kĩ
một thời tôi đã ấp ủ, để đánh dấu cho một bước đi khiến tôi trưởng thành
thêm rất nhiều.
Cám ơn anh - người tình cũ, người đã cho tôi biết ngọt ngào và đắng cay của tình yêu khi vừa chập chững vào đời.