Mẹ ơi, con mệt mỏi quá rồi, con chỉ muốn về bên mẹ.
Chỉ có mẹ mới yêu thương con vô điều kiện, không mong được đền đáp.
Trong khi người ta ai cũng đòi hỏi điều kiện trước khi trao đi yêu
thương.
Chỉ có mẹ mới chấp nhận con như là chính con, với mọi khiếm khuyết,
phức tạp, ngóc ngách, xấu xí trong tâm hồn con. Trong khi người ta mổ
xẻ, phân tích, chối bỏ con vì những khuyết tật, lổi lầm, nông nổi con đã
gây ra.
Chỉ có mẹ mới hiểu được con, không cần con phải nói và ngay cả khi con
không nói. Trong khi người ta chẳng cần hiểu con mặc cho con đã cố gắng
nói nhiều đến bao nhiêu.
Chỉ có mẹ chia sẽ được nỗi đau đớn của con, mẹ buồn khi con khóc, mẹ
cười lặng lẽ khi con vui, mẹ sung sướng khi con hạnh phúc. Trong khi
người ta làm con đau, và khi con làm người ta đau, người ta đáp trả lại
trăm lần hơn thế.
Dù con là ai, con làm gì, có danh phận đến thế nào, thì con cũng chỉ là
con gái của mẹ khi trở về bên mẹ. Trong khi người ta cân đo đong đếm,
so sánh con bằng từng nấc thang con leo lên, bằng vật chất, bằng tiền
bạc, bằng lấp ánh trang kim phù hoa của danh giá để xứng đáng với nơi
con-tưởng-là-danh-giá.
Mẹ ơi, lúc con gái của mẹ còn nhỏ, con đã nhiều lần làm mẹ tổn thương,
con đã ngang bướng khẳng định cá tính của con bằng cách làm ngược lời mẹ
dạy, bằng cách chứng tỏ con không là cái bóng của mẹ. Con đâu biết lần
con đứng khóc dưới trời mưa đầu trần để hành hạ chính con là con đang
hành hạ trái tim mẹ, là mẹ đang cắn nát chéo khăn ngồi khóc lặng ở góc
nhà. Con đâu biết lần con giả vờ tuyệt thực để hù dọa mẹ, lần con bỏ nhà
ra đi trốn ở nhà bạn để gửi tối hậu thư cho mẹ (con không thích
người-đàn-ông-không-phải-là-cha mà mẹ chọn) là mẹ héo hon chia tay
người-đàn-ông-của-đời-mẹ để vừa lòng con. Rồi vì một ngày con cười mà mẹ
đã bao đêm khóc thầm lặng lẽ. Và đã bao đêm như thế trôi qua đi từ ngày
cha mẹ chia tay nhau.
Mẹ ơi, bây giờ khi con làm người ta tổn thương, người ta quay lại cắn
xé con gái mẹ gấp trăm lần đau đớn hơn, một ngày con làm người ta đau
đớn là gấp nhiều đêm con phải khóc thầm. Nước mắt con rơi ngầm trên gối
không biết đã bằng một phần nước mắt mẹ khóc vì con ngày xưa?
Mẹ ơi, khoảng cách từ con đến với mẹ càng xa, thì tình yêu và thương
nhớ của mẹ càng nồng. Không như người ta nói xa mặt cách lòng. Con vắng
nhà càng lâu thì những hỏi thăm cuống quýt đau đáu của mẹ càng kéo ngắn
dần thời gian con không gần bên mẹ.
Mẹ ơi, tim con lạnh mất rồi, con thèm được sưởi ấm bằng mùi khoai
nướng, bằng hương bắp luộc nóng hổi, bằng vạt khăn len mẹ đan 4 mùa chỉ
một màu chỉ cà phê sữa, hơi ấm chiếc ghế bành sát bên cửa sổ mẹ ngong
ngóng chờ con xa về.
Mẹ ơi, đầu con nóng hổi như đang trong cơn sốt cao, con thèm được bàn
tay mát rượi nồng mùi dầu khuynh diệp của mẹ thăm hoài lên trán, tiếng
thở dài hun hút một mình trong đêm và chiếc khăn thấm đẫm thương yêu vắt
kiệt đi cơn sốt.
Mẹ ơi, tay chân con mỏi rã rời rồi, con chỉ muốn về ngồi bên bậc thềm,
dưới chân mẹ, bên chậu hoa cúc vàng rung rinh hàng ba, bên giàn hoa
thiên lý xanh ngắt mùa Hè, bên cổng rào hoa bìm bìm tím thẫm giấc mơ
Thu. Và nghe tay mẹ lần dò trên da, xót xa than thầm con quá ốm.
Mẹ ơi, con mệt mỏi lắm rồi. Con chỉ muốn về bên mẹ.