Ảnh minh họa
Hôm nay sinh nhật cậu…
Tớ chẳng bao giờ chu đáo, tinh tế được… Điều đó trái ngược hẳn với cậu. Cậu luôn chăm sóc tớ, ủi an tớ, nhớ hộ tớ những điều tớ để rơi vãi ở đâu đó, trong tiềm thức, trong hiện tại hay một đoạn đường nào đó tớ đã đi qua…
“Này, đến Hà Nội chỉ ngủ sao? Đêm Hà Nội chớm Đông đẹp như thế này… Ừ, thôi thì cậu cứ ngủ đi… Tớ đi dạo một mình vậy”.
“Cậu không chịu thức sớm ngắm mặt trời Hồ Tây gì cả? Cuối Thu sen tàn hết rồi, vẫn còn những cái gương sen kiêu hãnh lắm… Lại ngủ nữa à…”.
Cậu hay cằn nhằn tớ như thế… Nhưng cằn nhằn thế thôi rồi cậu lại yên lặng nhìn tớ ngủ…
Tớ dễ ngủ, dễ đến mức khi tớ đặt mình xuống giường, thông báo là “Tớ ngủ nha”… Thế là ngủ… Rất nhiều bạn bè của tớ không hề hài lòng chút nào về việc mê ngủ của tớ, khi cần đi dạo, đi chơi, tán gẫu vào những phút rảnh rang thì tớ chỉ lo kiếm một chỗ nào đó thuận tiện để ngủ…!
Cậu biết rồi đấy. Tớ mê việc, mà công việc của tớ thì cần đến phần lớn thời gian tớ có, nó “nuốt chửng” mọi dự định giải trí, vui chơi và để mình thong thả mất rồi. Không phải tớ biện minh đâu. Chỉ là những điều tớ muốn nói với cậu thôi. Giống như một đứa trẻ phạm lỗi, biết lỗi, và giải thích một chút về cái lỗi phạm phải.
Vẫn còn mùa Xuân cậu nhỉ? Cây lộc vừng nhà tớ lộc nâu biếc mới nhú hôm kia thì phải, giờ chắc đã mởn xanh. Tớ đã không ở Phú Tân 3 ngày rồi cậu ạ…
Bây giờ cậu đang làm gì… tóc ngắn?
Tớ lại hình dung cậu đi dạo ở đâu đó, bước đi chậm, chiếc túi đeo chéo, máy ảnh trên tay… Đi bên cậu bao giờ tớ cũng có cảm giác an nhiên. Vẻ an nhiên trong giọng nói nhẹ của cậu, trong nụ cười bẽn lẽn của cậu và cả những cư xử tinh tế của một người con gái gốc Hà Thành...
Thành phố Bình Dương ngập tràn sắc đỏ của hoa giấy và sắc tím hoa bằng lăng. Những cung đường mềm mại của thị xã Thuận An hiền lành hơn khi đêm về… Tháng 3, hoa bằng lăng đã tím… Chắc bằng lăng ở Hà Nội sắc tím đã lấn sắc trắng hoa sưa…
Sinh nhật cậu… Tớ chúc cậu hãy cứ là một ngõ vắng ân tình, dịu dàng, thanh khiết như tớ từng biết…
Tớ thật sự nhớ cậu...
Sức khỏe, sự bình an và hạnh phúc cậu nghe…