Anh
bao giờ cũng bảo mình là người chân thành, biết quan tâm, lo lắng rất
mực cho người yêu, nhưng hóa ra không phải thế, lời hờn dỗi, trách giận,
trách yêu nơi em làm anh phải nhìn lại chính mình. Anh chẳng hoàn hảo,
chẳng chu đáo mọi việc như mình nghĩ, xin lỗi em vì điều này…
Em
bảo rằng em yêu anh qua câu chữ, lời văn vì trên đó anh là gã đàn ông
si tình, chân thành và có gì đó khù khờ khi yêu. Anh của thực tế chẳng
khác trên câu chữ là mấy, vì mọi xúc cảm, tâm tư nơi mình luôn được anh
dàn trãi trên con chữ, chỉ có điều anh vẫn còn đó sự hời hợt và vô tư để
đôi lúc khiến em phải buồn. Yêu em, anh dành cho em thật nhiều lời có
cánh, viết cho em những tạp văn lãng mạn, bóng bẩy để thể hiện tình yêu
của mình mà nhiều người khi đọc bảo rằng anh bay bổng, văn vẻ quá lời.
Anh biết, sẽ có người bảo anh chót lưỡi đầu môi, khéo nịnh, khéo yêu
bằng văn thơ, nhưng tất cả là một tình yêu thực sự tận đáy lòng anh, và
có lẽ em đủ lí trí để nhận ra.
Em
bảo rằng anh không yêu em như lời anh đã nói, và tình yêu trong anh vẫn
nhỏ bé lắm, chưa đủ lớn để có thể vì em mà làm tất cả, thoảng buồn, anh
lặng lẽ hỏi chính mình. Anh biết… Anh vẫn còn đó ghen tuông, ích kỉ của
một người đàn ông bình thường. Anh vẫn còn đó sự hồ nghi tình yêu em
dành cho anh khi người cũ quá ứ sâu đậm nơi trái tim em. Anh vẫn sợ sệt
em rời khỏi vòng tay anh khi tình yêu mình bỗng nhạt, bỗng phai. Anh vẫn
còn chút gì đó tự ti khi trên tay anh chưa có gì, anh lo lắng, e dè vì
không cho em một cuộc sống đủ đầy như bao người. Nhiều, nhiều lắm nỗi lo
em à, nhưng yêu em, anh sẽ bảo mình cố gắng để đi về phía trước, để có
thể tự tin nắm chặt tay em trước tất cả mà bảo rằng: anh yêu em, anh sẽ
cho em một cuộc sống thật trọn vẹn nhất có thể.
Ừ
thì đôi lúc anh đã quá ư vô tư, lơ là mà quên mất rằng người con gái
nào cũng muốn được người yêu ân cần yêu thương, lo lắng, yêu anh, hiểu
anh, em cứ hờn, cứ dỗi nhưng đừng để điều đó thành một vết hằn em à.
Ừ
thì đôi lúc anh ngốc nghếch, khờ khạo như một đứa trẻ cần được chỉ bảo
mà quên mất rằng người con gái nào cũng muốn được một bờ vai vững chải
chở che, săn sóc. Anh lắm lúc đã như thế, nhưng anh sẽ là một người đàn
ông mạnh mẽ bên em, sẽ yêu thương em thật nồng nàn, sẽ dang rộng vòng
tay để em luôn cảm thấy an lòng khi bên anh, sẽ thế đấy em.
Yêu
em, anh sẽ cố gắng, sẽ phấn đấu thật nhiều cho ngày mai vì em, vì cả
chính anh, nên em hãy tin vào tình yêu của chúng mình dù sỏi đá, dù gập
ghềnh, nhưng đằng sau đó anh tin chúng ta sẽ hạnh phúc.
Em…
Anh yêu em…
Em…
Hãy lắng nghe lời con tim anh nói, và hãy