Chủ Nhật, 16 tháng 2, 2014

Nàng chính là người đàn bà bước ra từ tiểu thuyết

Hôm nay 14-2-2014, tôi nhận được món quà khiến tôi bất ngờ nhất trong cuộc đời mình từ vợ. Quà Valentine quá độc và độc nhẹ theo nghĩa đen. Tôi thích nết cầu kỳ của vợ, nàng không bao giờ mua đại cho tôi một món quà gì, và tất cả những món quà của vợ đều khiến tôi thích mê tơi. Tôi dùng chữ thích mê tơi có vẻ hơi trẻ con nhưng khi nhận quà và tặng quà, tôi thích mình ở tâm thế trẻ nít, món quà sẽ mang đầy đủ ý nghĩa hồn nhiên của món quà và người nhận cũng cảm nhận được sự vui sướng hồn nhiên.

Tôi và vợ thường tặng quà cho nhau bất kể ngày nào, chúng tôi hay gọi đó là Happy BìnhThường's Day. Tôi thích tha về cho vợ đủ thứ đồ chơi, toàn thứ nho nhỏ, xinh xinh và nhìn vợ hí hửng mở quà, reo hò (dù món quà của tôi chẳng to tát gì về vật chất). Chúng tôi có ngày này sang ngày khác yêu nhau, thức dậy trong vòng tay nhau và thỉnh thoảng có một ngày lễ nào đó khiến ngày hôm đó có phần hồi hộp hơn, như hôm nay chẳng hạn.

Cả thế giới kỷ niệm lễ Valentine và cách đây hai năm, tôi đã phiêu lưu mạo hiểm một lần hồi hộp đau tim để ngày lễ Tình nhân còn mang ý nghĩa hơn thế nhiều với chúng tôi. Ngày mà tôi quỳ xuống cầu hôn người đàn bà tôi yêu nhất trên đời, người đàn bà phù phiếm bước ra từ Sài Gòn hoa lệ đang phân hủy dần mòn sự hào hoa của mình - nhưng nàng, bảo thủ, duy mỹ và kiêu hãnh như chưa từng có một cuộc giải phóng nào xảy đến trong tâm hồn mình.

Trong một chương trình truyền hình, MC hỏi tôi nếu như có một người đàn bà nào sau Trác Thúy Miêu, cô ấy sẽ như thế nào, sẽ hơn Miêu ở điểm nào... Tất nhiên đây chỉ là câu hỏi vui nên người đàn ông chơi cùng tôi trả lời rằng: Cô ấy phải đẹp nghiêng nước nghiêng thành. Còn tôi thì không có câu trả lời. MC thiếu điều lạy tôi rằng ông ráng trả lời đại đi, nhưng trả lời đại cũng không có câu trả lời. Lúc đó tôi hoàn toàn rất thật thà bởi tôi có nghĩ nhưng nghĩ không ra cô nàng đó sẽ có thể hơn vợ tôi điều gì. MC Trấn Thành bấn quá nói ví dụ cô ấy là người tình lý tưởng mà tôi mơ ước từ nhỏ... Tôi vẫn nói: Vợ tôi chính là người đàn bà bước ra từ tiểu thuyết diễm tình, từ những tưởng tượng khùng điên của tôi về tình yêu trong phim kinh điển. Cuối cùng, chương trình phá lệ cho tôi đưa ra câu trả lời không có câu trả lời nào.

Người đàn bà trong tà áo dài, giữa đại lộ không tên, kiếm trong tay, hoa hồng trên ngực, mặc áo tầm ma, hát nhạc tình, ru cuộc đời tôi vào một chương khác, như chính bản ngã sâu thẳm trong tôi, chỉ là những khúc bolero tình tự chân thành trong ánh đèn vàng hư ảo – tôi nhận ra bến bờ hạnh phúc thực sự là ở bên nàng, dẫu có chết (như một vài ông thầy cao tay nói số chúng tôi lấy nhau thì một trong hai yểu mạng vì trái số trời) cũng chẳng có gì hối tiếc. Quan trọng nhất là tôi đã tìm thấy nàng, vợ của tôi, người tình Sài Gòn của tôi, Trác Thúy Miêu.



http://yume.vn/news/tam-tinh/tam-su/nang-chinh-la-nguoi-dan-ba-buoc-ra-tu-tieu-thuyet.35AA596B.html