Một buổi sáng ra đường đi làm, tôi nhìn thấy chị hàng xóm. Chị đang
khổ sở với cái xe chết máy, và phải vào cầu cứu chồng chị. Anh từ tốn
bước ra, đạp máy nổ, giữ ga, đưa chị ngồi lên xe rồi đưa tay lái cho
chị. Chị cười tươi rói, hôn cái "chụt" vào má anh và nói một cách rất
thật thà:
- Cảm ơn chồng, không có chồng thì vợ cũng chẳng biết làm thế nào.
"Không có chồng thì vợ cũng chả biết làm thế nào…!". Tôi biết, bạn sẽ
thấy câu nói này thật nực cười. Làm quái gì mà có cái xe chết máy thôi
cũng phải nhờ đến đàn ông giúp mới xong? Con gái bây giờ mạnh mẽ hơn thế
nhiều. Họ chẳng cần phải dựa dẫm vào ai cả.
Đúng rồi, bạn ạ. Những
cô gái hiện đại của tôi, bạn rất hay bĩu môi trước những người phụ nữ
như vậy. Gặp một cô gái khóc trên đường vì thất tình, bạn bĩu môi. Gặp
một cô gái nghỉ việc một hôm để chăm chồng ốm, bạn bĩu môi. Gặp một cô
gái luống cuống nhờ chồng sửa giúp cái xe, bạn bĩu môi. Bạn ghét phụ nữ
yếu đuối, bạn ghét những gì ủy mị. Bạn là đại diện cho nữ quyền và ước
mơ của bạn là không thua kém một thằng đàn ông nào trên thế giới này.
Bạn quên rằng, yếu đuối là một đặc quyền của phụ nữ, mà thay vì tận
dụng nó, chúng ta đang ngày đêm ra sức chối bỏ nó. Đó là một sai lầm.
Một người chị khác của tôi, chị là mẫu phụ nữ mạnh mẽ và thành
đạt. Đi làm cả ngày, việc nhà thuê người giúp việc, việc lớn việc nhỏ
trong nhà một tay chị quản lý tất, không cần chồng chị nhúng tay vào bất
cứ chuyện gì. Ai cũng bảo chồng chị may mắn sung sướng khi lấy được
chị. Một ngày, anh bỏ đi theo người khác sau khi nói với chị một câu như
thế này:
- Có khi không có anh, em sẽ sống tốt hơn đấy. Anh xin lỗi, nhưng cô ấy cần anh hơn em.
Đó là một tên khốn, tôi biết. Nhưng anh ta thật bất hạnh. Đó là nỗi
bất hạnh của sự vô dụng và cảm thấy mình không được cần đến. Có thể cả
đời anh ta sẽ không có một niềm hạnh phúc nhỏ nhoi như những người đàn
ông khác, niềm hạnh phúc khi được vợ nhờ sửa cái xe hay niềm hạnh phúc
được vợ vòi vĩnh một cái túi xách vào ngày kỉ niệm. Đó là những nỗi bất
hạnh rất đàn ông mà phụ nữ chúng ta ít khi thông cảm, và nó có thể gây
nên những bi kịch khó lường.
Bạn có bao giờ nghĩ, tại sao phụ nữ bây giờ lại vơ hết việc vào người
như vậy? Bạn tranh hết những công việc đáng ra là của đàn ông, bạn ngày
càng mạnh mẽ, độc lập, tự tin trong cuộc sống. Gối đầu giường một đống
sách báo ủng hộ nữ quyền, dạy làm "gái hư", dạy làm "cáo", dạy cách điều
khiển, nắm giữ đàn ông, phụ nữ bây giờ lao vào sống nhanh, sống gấp,
sống hết sức khôn ngoan và không bao giờ, đúng vậy, không bao giờ để ai
có quyền làm đau mình. Nhưng bạn ngày càng cô độc. Không ai hiểu nỗi
buồn của bạn, không ai cảm thông với những cố gắng của bạn, và rồi khi
đêm xuống, lớp son phấn và nụ cười xã giao mệt mỏi biến mất, những lời
tâng bốc trôi đi, bạn cô đơn kinh khủng trên chiếc giường độc thân hay
thậm chí cô đơn ngay khi nằm cạnh ông chồng đang ngáy của mình.
Tất
cả chỉ vì bạn quá hiếu thắng mà thôi. Cái tôi quá lớn, tự ái quá cao
không cho phép bạn yếu đuối. Không chịu thua thiệt bất kì ai, không chịu
để người khác thấy mình kém cỏi, buồn bã hay thất vọng, nên bạn giấu
tất cả cảm xúc bên trong một nụ cười giả tạo rồi lao vào làm việc hùng
hục để chứng minh rằng mình là một người phụ nữ ngon lành. Đó cũng là
một cách để hạnh phúc, khi lòng tự tôn được ve vuốt, khi kiêu hãnh thấy
mình đứng trên người khác, khi thấy mình sống tốt mà chẳng cần dựa vào
ai cả. Niềm hạnh phúc của một nữ siêu nhân.
Nhưng tôi biết, có một cách khác để hạnh phúc, thậm chí còn đem
lại hạnh phúc cho người khác nữa, đó là đôi khi hãy dựa vào người khác
một lúc, cho đỡ mỏi, để người ta hạnh phúc vì giúp được bạn, mà bạn thì
hạnh phúc vì thấy mình không cô độc giữa cuộc đời này.
Đôi lúc hãy
cứ tựa vai người khác mà khóc ngon lành, vì stress, vì thất tình, vì bị
chơi xấu ở công ty, hay đơn giản vì soi gương thấy mình già đi. Hãy học
cách tin tưởng, đặt nỗi lòng của mình vào một người khác. Không ai sống
một mình hoàn toàn cả.
Đôi lúc hãy ôm lấy người đàn ông của bạn một
lát vào cuối ngày, khi cả hai đều mỏi mệt. Đôi lúc hãy nhờ anh ấy cắt
móng tay, chải tóc hay dắt xe hộ. Vì bạn là phụ nữ, bạn có quyền được
chăm sóc và tận hưởng sự ngọt ngào đó.
Đôi lúc hãy dành thời gian
nấu một món ngon, nướng một chiếc bánh, pha một cốc sữa đem đến giường
cho con bạn, hay cho bố mẹ bạn. Sự quan tâm nhỏ nhặt và những gắn kết
của gia đình sẽ khiến bạn hạnh phúc hơn bất kì một dự án thành công nào
đó, nơi những ganh đua và thủ đoạn còn tồn tại quá nhiều và quá khắc
nghiệt.
Đôi lúc hãy yếu đuối một chút, dịu dàng một chút, sống chậm
lại một chút đi, để không bỏ lỡ những điều giản dị ngọt ngào của cuộc
sống vốn quá ngắn ngủi này.
Bạn phải nhận ra rằng, yếu đuối, dịu dàng, nữ tính là những món
quà tuyệt vời nhất mà tạo hóa ban cho người phụ nữ. Một vòng tay ôm, một
đôi mắt ướt, một ngón tay mềm… có sức mạnh ràng buộc khó cưỡng. Đừng
coi thường nó. Và cũng đừng coi thường những người phụ nữ yếu đuối dịu
dàng. Trong cứng ngoài mềm, họ mạnh hơn bạn tưởng rất nhiều.
Hãy
định nghĩa lại về hạnh phúc. Giàu có, danh vọng, độc lập, kiêu hãnh, đó
là hạnh phúc. Đúng, nhưng chưa đủ. Sống thật, sống bình thản, an yên, tự
do, cảm xúc, không "ganh", không "gồng", không "diễn", yêu và được yêu.
Đó mới là hạnh phúc. Và là hạnh phúc mãi mãi vững bền.