Thứ Năm, 1 tháng 8, 2013

Xin em đừng ngã!

Tưởng qua rồi đau thương, qua rồi đớn đau, hụt hẫng đã từng khiến em như ngã khuỵu, thế mà chúng lại bỗng dưng ùa về, em lại thêm một lần sống trong bỉ cực, nước mắt em rơi, khóe mắt, làn môi giàn giụa, em đau, và tôi cũng đau, đau lắm em à!
Khi em đứng dậy sau vấp ngã, tôi mừng biết bao, mừng vì em vẫn còn đủ lí trí, nghị lực để sống đúng nghĩa với chính mình. Khi em đổi thay, sống nhanh, sống vội, yêu thương vô chừng, lòng tôi bỗng dưng mang một nỗi niềm nặng trĩu, mà chỉ có thể lặng im để dõi theo, bởi đơn giản tôi chỉ là kẻ bên lề trong cuộc sống của chính em, nhưng tôi vẫn mong em sẽ bình yên. Khi em lại là chính em của ngày nào, chân thành, sâu sắc, biết nghĩ suy, niềm vui trong tôi chưa bao giờ đầy đến thế, nhưng đời lắm lúc cứ trêu ngươi khi em muốn bình lặng thì sóng gió lại ập đến, em lại chênh chao, lại muốn ngã khuỵu thêm lần nữa.
Tôi đã từng sợ, sợ lắm nhưng linh cảm không hay khi nghĩ về em, bởi nó đã từng làm tôi đau điến, sụt sùi trong nước mắt, thế mà bây giờ những điều đó lại đến. Nguyện cầu cho em, tôi sẽ như thế dù em là ai, sống ra sao, hay như thế nào, đó là những lời thành thật nhất tận sâu đáy lòng tôi đấy em à. Bởi tôi sợ lắm khi nhìn em trượt ngã mà mình chẳng thể nào níu em đứng dậy, sợ lắm khi nhìn em buông bỏ cuộc đời mình mà tôi chỉ có thể câm lặng để nhìn, sợ lắm em bị người ta làm tổn thương mà mình chẳng thể xoa dịu nỗi đau trong em, sợ lắm khi cái tôi, và sĩ diện trong em quá lớn khiến em phải cố gồng lên mạnh mẽ để hơn thua với đời mà tôi chỉ có thể là người dõi theo ở một nơi xa,…
Xin em đừng ngã, xin đừng thế! Con đường dẫu rằng sỏi đá, trơn trợt, mà có thể nó sẽ khiến em loạng choạng nhưng hãy cố thật vững để mà bước em à, chậm thật chậm thôi để mà bước qua khúc cua cuộc đời đi em…
Xin em đừng ngã, xin đừng thế! Đời em là của em, nên không ai có quyền làm em tổn thương, hãy nâng niu, yêu thương chính mình chứ đừng buông lơi, và để mặc mình rơi vô định, hãy sống cho trọn một kiếp con người là thế đó em.
Xin em đừng ngã, xin đừng thế! Dẫu đời có đánh đố, xô đẩy và tệ bạc với mình thì em vẫn còn đó bao người yêu thương em, em biết không? Gia đình, bạn bè, những người thân yêu và cả chính tôi, mọi người sẽ luôn bên em. Có thể em chỉ là một cô gái rất đổi bình thường mà ai đó có thể làm đau, nhưng trong tôi em vẫn bất di bất dịch mà không ai được quyền chạm đến, hãy tin là thế…
Xin em đừng ngã, xin đừng thế! Hãy kiêu kì như em đã từng, hãy hát ca hoan hỉ như em đã có, hay thậm chí hãy cứ sống một cuộc sống ích kỉ cho chính em, còn hơn là oằn mình trong cơn đau, và chì chiết chính mình. Em đau, tôi đau, em khóc, nước mắt tôi rơi, em ngã, tôi như chới với, dù biết rằng trong trái tim em, yêu thương tôi có thể giữ vẫn chỉ là con số không tròn trĩnh, nhưng tôi vẫn thế, vẫn như ngày nào, vẫn mong em hạnh phúc em à!
Xin em đừng ngã, xin đừng thế nhé…!