Hai
người yêu nhau, theo thời gian, theo dòng chảy đơn thuần chung của tất
cả, mà nếu thật sự cần nhau, yêu nhau, để thấy không thể thiếu nhau
trong cuộc sống sẽ là một cái kết đẹp cùng xây dựng một tổ ấm. Bao người
trên thế gian này đều thế, dẫu biết trong vạn nghìn cặp tình nhân đã
nên đôi có không ít cặp vỡ tan, mỗi người một ngã, nhưng có mấy người
chấp nhận chỉ là người tình của nhau mãi mãi, hiếm lắm! Anh cũng là
người trong phần đông đó em à.
Đến
bên em, yêu em, dù anh biết em đã và đang có đó một mối tình rất ư đậm
sâu, nhưng anh vẫn nguyện đợi chờ, chờ ngày em là của riêng anh, chờ
ngày mình cùng nhau sống dưới một mái nhà, anh đã như thế đấy em. Em bảo
rằng, anh có thể chờ đợi em được hay không, một năm, hay năm năm, rồi
anh có đủ kiên nhẫn để giữ cho tình yêu chúng mình mãi nồng nàn, thắm
thiết như bây giờ, câu trả lời nơi anh vẫn thế, sẽ chờ, sẽ yêu em mãi.
Anh biết em vẫn còn đó bao điều ngờ vực, vẫn còn đó bao nỗi sợ mà đôi
lúc em muốn hai ta cứ là người tình của nhau thôi đã là đủ rồi, nhưng
anh chẳng muốn thế.
Nếu
ta mãi là người tình, nghĩa là em mãi chỉ là người yêu đúng nghĩa của
anh. Anh vẫn một nơi, em vẫn một nơi, yêu xa vẫn hoàn yêu xa, mình sẽ
lại nhớ thương, mong chờ qua tin nhắn, qua cuộc gọi, qua bao đêm thức
trắng để online trò chuyện. Và anh, em vẫn sẽ hẹn hò như thế này, chắt
chiu từng phút giây bên nhau khi anh vượt hàng trăm cây số để tìm đến
bên em, hạnh phúc đấy em à, nhưng chả lẽ mình cứ thế mãi?!
Nếu ta mãi là người tình, nghĩa là em, anh mãi chẳng thể nào đủ điều
kiện để bảo rằng mình ràng buộc nhau. Khi giận hờn, ghen tuông trổi dậy
mình lại bảo chia tay mà chẳng màng chi, anh sẽ lại buông trôi bản thân
để tìm quên, em sẽ lại lạnh lùng, hững hờ để cố bảo mình sống một mình.
Yêu nhau thật nhiều, nhưng nếu thiếu đi ràng buộc mình sẽ dễ buông tay
nhau lắm em à, anh không muốn thế…
Nếu ta mãi là người tình, nghĩa là em vẫn một cuộc sống riêng, anh vẫn
một cuộc sống riêng, dù bảo rằng trong tim mình vẫn có nhau. Trong mắt
mọi người em vẫn là cô gái độc thân, trong cái nhìn thiên hạ anh vẫn là
gã đàn ông lẻ bóng, để mình chỉ có thể gọi vợ, kêu chồng âm thầm khi
riêng cùng nhau. Anh yêu em, anh muốn cả thế giới này biết, nên làm sao
anh có thể để em là người tình lặng lẽ sau mình đây em?!
Nếu
ta mãi là người tình, khi em ốm đau, sụt sùi hụt hẫng, lệ ngắn, lệ dài
sẽ được bao lần anh kề bên, chắc là ít lắm em à. Anh không muốn mọi
người xì xầm em thế này, thế nọ; anh không muốn người phụ nữ anh yêu
phải gồng gánh tất cả một mình mà anh chỉ có thể lặng nhìn; anh không
muốn em phòng đơn gối chiếc, rồi lặng buồn trước hạnh phúc của bao
người,… Anh yêu em, anh muốn mình sẽ cùng em xớt chia mọi điều, sẽ là bờ
vai, là điểm tựa, là người sẽ khóc cười bên em, là người đàn ông thực
sự của đời em trước tất cả, anh muốn thế em à…
Nếu ta mãi là người tình… hãy là “nếu” thôi nha em!