Đây
là lần sóng gió dữ dội nhất kể từ ngày anh yêu em, lần mà anh đã điên
cuồng để rồi hững hờ, lạnh nhạt và câm lặng để mặc em thế nào thì tùy.
Anh câm lặng, biệt tăm nhưng anh chẳng còn là anh nữa em à. Như bỏ mặc
em, nhưng mọi suy nghĩ trong anh đều về em, anh biết có lẽ em sẽ buồn,
sẽ lại đau khi anh làm thế, nhưng lòng tự tôn nơi anh bỗng dưng cao ngút
ngàn khiến anh chẳng còn đặt mình vào vị trí của em mà suy xét nữa. Anh
xin lỗi…
Ngày
không em, mọi thứ trong anh nhạt thếch, chẳng nụ cười, chẳng nói năng
hoạt bát như mọi khi, với anh tất cả bỗng thật vô vị. Và anh lại vùi
mình trong cơn say, lại nghiêng ngả trong chén buồn, chén sầu, lại thức
cùng đêm trong trạng thái khó ở,… Anh biết, em ghét anh lắm những lúc
như thế, vì em không muốn anh yếu đuối, không muốn người yêu em ngã
nhoài và vản than. Nhưng anh đã không làm được điều em muốn, anh cứ để
cảm xúc lấn át chính mình, cảm tính nặng luôn nặng hơn lí tính là thế
đấy em à.
Mình chẳng nói chia tay, nhưng chỉ một câu nói của em đã làm anh giận
hờn, ghen tuông, nên có lẽ em nghĩ rằng tình yêu anh dành cho em vẫn
chưa đủ lớn. Ừ, chắc là vậy em nhỉ, vì nếu yêu em thật nhiều anh đã
không làm em phải khóc, nhưng tất cả những gì anh nghĩ, anh yêu, anh đã
nói đều rất thật lòng, chẳng lời nào là giả dối đâu em. Anh sợ lắm yêu
thương hời hợt, sợ lắm tình cảm nhạt nhòa mà cứ cố thắm đượm, sợ những
lời tổn thương sẽ làm đau lòng nhau khi đã bảo rằng yêu, sợ lắm em biết
không! Dù tình yêu chúng ta vẫn chưa đủ dài để bảo rằng hiểu hết về
nhau, nhưng em luôn biết về anh rõ mồn một, có lẽ thế mà mỗi ngày anh
lại yêu em hơn.
Khi yêu ai, anh luôn yêu bằng cả trái tim, em là tình yêu thứ hai của
anh, là người anh cũng yêu bằng tất cả yêu thương, và mật ngọt nhung
nhớ, mong chờ. Dẫu tình đầu trong anh thật đẹp đẽ, dẫu người con gái đầu
tiên đã làm anh xiêu quẹo cả trái tim, nhưng khi đến với em, người ta
là dĩ vãng, là kí ức đã ở yên một nơi, hiện tại và tương lai của anh là
em, chính em, em à! Anh hi vọng ở em nhiều lắm, anh đặt niềm tin nơi em
cũng thật nhiều, và yêu thương nơi anh dường như tuyệt đối dành cho em,
nên anh sợ lắm hai từ “ngộ nhận” yêu thương, nên mình đừng bao giờ như
thế nha em, đừng em à!
Đóng
lại giận hờn, ghen ghét nhau, bây giờ anh bỗng yêu em hơn nữa, yêu
thương lại đong đầy và ngập tràn em à, và anh nhận ra rằng, anh chẳng
thể thiếu em, anh yêu em, cần em trong cuộc sống này em ơi!