Có
những mùa đi qua, để lại trong lòng ta thật nhiều những nỗi nhớ, những
yêu thương và những niềm khắc khoải. Chỉ một chút mùa cũng đủ gợi những
nỗi niềm. Một con phố, một hàng cây, một con gió khẽ thoảng qua cũng đủ
khiến lòng ta xao xuyến. Một cơn mưa nhỏ, một gánh hàng rong vội vã trở
về trong cơn mưa cũng đủ gọi những kỷ niệm cũ kĩ ùa về. Và đâu đó tiếng
thì thầm, tiếng cười thật khẽ... đủ đưa ta về miền kí ức đợi chờ. Thủa
yêu nào vừa đi ngang qua đây...
Kỷ
niệm là gì? Là những dấu yêu đi qua thời gian vẫn hằn in dấu vết trong
trái tim, mà chỉ một thoáng vụn vặt kí ức cũng đủ làm sống lại những kỉ
niệm ấy trong ta với vẹn nguyên cảm xúc, tựa như mới xảy ra hôm qua. Ta
đã đi qua thời gian biết bao lâu, nhưng chẳng thể nào xóa nhòa đi những
kỉ niệm ấy, để rồi hôm nay mùa sang, lòng lại chợt nhớ một câu nói, một
ánh mắt, một nụ cười, một lời hứa hẹn, một cái nắm tay thật khẽ, một
vòng tay ôm thật chặt, một cơn mưa... một người!