Thứ Ba, 3 tháng 9, 2013

Gửi em!

Anh lại làm em khóc, làm khóe mắt em phải cay, làm lệ lăn dài trên má khiến môi mặn đắng, lời nói ngắt quãng rồi thinh lặng,… yêu em nhiều mà anh lại thế, anh xin lỗi em vì điều đó!
Anh biết mình ích kỉ, nhỏ nhen dù miệng lúc nào cũng bảo rằng sẽ yêu em bằng tất cả để có thể chấp nhận mọi điều, nhưng lòng bao dung nơi anh dường như vẫn chưa đủ lớn phải không em. Khi em khóc, con tim anh đau rất nhiều, khó thở lắm em à vì anh chẳng thể bên cạnh để lau khô giọt lệ đó, cũng không thể ôm em vào lòng để dỗ dành, yêu thương, những lúc như thế anh bỗng dưng ghét cay ghét đắng khoảng cách xa xôi của hai đứa mình.
Mình xa xôi cách trở, gặp gỡ ít ỏi, nhưng nhớ thương thì tỉ lệ nghịch với điều đó, nên anh chẳng bao giờ sợ tình mình sẽ nhạt, sẽ phai vì điều này, mà anh chỉ sợ mình không đủ lo lắng, quan tâm cho em để đôi khi em phải chạnh lòng. Yêu em, anh luôn muốn được bên cạnh em, này cái nắm tay, này vòng tay ôm ghì siết chặt, này nụ hôn ngọt ngào, biết bao nhiêu để gọi là đủ cho yêu thương, nhớ mong. Biết là vậy đó thế mà dăm ba bữa anh lại làm em dỗi hờn, làm mắt em phải nhòe ướt vì ghen tuông, tì hằn, thật vụn vặt em nhỉ, nhưng anh sẽ tự kiểm điểm chính mình, anh hứa anh sẽ vậy em à.
Khi em khóc, anh biết mình lại lỡ lời, cái tôi trong anh lại cao ngạo khiến em phải khó nghĩ rất nhiều. Có lẽ, anh cần học cách chấp nhận hơn nữa nếu bảo rằng yêu em, cần biết kìm nén xúc cảm để giận hờn không thể hanh hao tình mình, bởi yêu thương sẽ chẳng thể lớn dần hơn nếu một trong hai ta, anh, em luôn tì hằn, nhỏ nhặt phải không em. Em khóc mà mắt anh cay, em lặng im làm anh bỗng sợ sệt, và em đau anh cũng đau, đau rất nhiều. Em trong anh mỗi ngày một đậm sâu hơn, suy nghĩ hay nhớ thương cứ đầy hơn theo thời gian, anh biết anh yêu em hơn mình đã nghĩ dù hiện tại, tương lai của em và anh vẫn còn đó bao dấu chấm lững lờ.
Bây giờ, anh một nơi, em một nơi, nhưng yêu thương anh luôn hướng về em, và anh sẽ luôn yêu em chân thành, thiết tha với một tình yêu cháy bỗng nhất có thể. Anh hứa, anh sẽ không làm bờ mi em phải cay, anh sẽ không để ghen hờn, ích kỉ làm nhạt phai tình mình, sẽ không thế nữa em à. Những gì mãi là tin yêu nhất nơi em, anh sẽ không bắt em phải quên hay cất giấu, ai đó mãi là bất di bất dịch trong em thì hãy cứ thế, anh sẽ không cố để chen vào vị trí đấy, yêu em, anh sẽ yêu tất cả em à.
Lau khô giọt lệ nha em, vì anh không muốn người con gái anh yêu buồn lòng, và hãy mỉm cười đi em, cười trong veo như buổi đầu mình gặp nhau làm con tim anh phải xốn xang.
Bây giờ anh chỉ muốn gọi em, gọi thật khẽ khàng bên tai với tất cả dịu ngọt và yêu thương. Em, anh lại nhớ em nữa rồi, nỗi nhớ lại căng đầy hơn em à…