Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2013

Tiền

Năm tôi 5 tuồi, đó là lần đầu tiên tôi được cầm tiền mẹ cho và tự đi mua một gói kẹo nhỏ cho mình. Khi ấy, tôi chỉ hiểu một cách đơn giản: Tiền có thể đổi được niềm vui cho tôi bằng những cây kẹo nhỏ ngọt ngào mà đứa trẻ con nào như tôi cũng thích.
Tiền lẻ

Năm tôi 7 tuổi, Mẹ cho tôi năm ngàn mỗi tháng để tôi có thể mua cây bút, cái thước, hay cục tẩy... mỗi khi nhỡ nhàng mà không có mẹ bên cạnh. Lúc đó tôi nhận ra rằng: Tiền có thể mua được nhiều hơn những cây kẹo!

Năm tôi 12 tuổi, biết thêm một điều, đó là Tiền có thể khiến tôi ngượng chín người và cảm thấy vô cùng xấu hổ khi tôi bị cô giáo nhắc nhở nhiều lần vì Mẹ tôi vẫn chưa gom đủ tiền để nộp học phí. Khi đó tôi học thêm được một bài học, Tiền vô cùng quan trọng với con người, và ít nhất luôn có tôi trong số đó.



Năm tôi 15 tuổi, tôi thực sự hạnh phúc khi cầm trên tay món tiền đầu tiên kiếm được nhờ việc bán những chiếc túi len tự đan cho những người bạn cùng lớp. Nhưng tôi đã khóc khi nhìn thấy đôi tay đang phồng rộp và bỏng rát. Và tôi biết, kiếm được đồng tiền bằng chính sức lao động của mình là điều không hề dễ dàng.



Năm tôi 18 tuổi, tôi bắt đầu cuộc sống xa gia đình để theo học Đại học. Tôi phải tự toan tính, lo âu cho chi tiêu của mình, để những đồng tiền tôi nắm trong tay là không hề phung phí. Tôi biết quý trọng từng cắc từng hào, vì tôi biết, Mẹ tôi đã phải đổ mồ hôi, nước mắt thế nào để có tiền cho tôi ăn học. Lúc ấy, tiền không còn chỉ mang giá trị đơn thuần về vật chất nữa. Mà nó là cả những yêu thương cho con sớm tối Mẹ vỗ về.



Và giờ đây, khi bước qua khỏi những khó khăn đó và có những trải nghiệm nhất định, tôi mới thực sự hiểu và thấm về giá trị của đồng tiền. Rằng ai cũng cần có nó để tạo nên cuộc sống, nhưng có nhiều thứ, còn quan trọng hơn những tờ giấy bạc kia . Đó là nhân cách con người, là tình yêu, là hạnh phúc,...





Chắc chắn, không ai có thể sống thiếu tiền. Nhưng bạn hãy làm chủ nó, chứ đừng bao giờ để nó điều khiển bạn.

Và đừng bao giờ đánh đổi linh hồn mình, chỉ để lấy những tờ giấy bạc....