Thứ Tư, 17 tháng 7, 2013

Tớ sẽ chờ cậu !Bé Hoán của tớ ^^



Được hơn hai năm rồi .Nói quen thì có vẻ hơi quá ,thật ra bọn tôi vẫn trong giai đoạn tìm hiểu nhau mà thôi .



Ngày nào Hoàng cũng qua chở tôi đi học ,sau đó rước tôi về ,rồi lại chở tôi đi học ,rồi lại rước tôi về .Riết rồi mọi thứ trở thành như một thói quen .Thế nên dù lên cấp ba ,bọn tôi vẫn dính với nhau như sam .Đến lúc thi tuyển sinh còn chọn chung một trường.Vì thân nhau như thế ,với lại Hoàng cũng đàng hoàng và còn là học sinh ưu tú của trường nên mẹ tôi cũng không hay càm ràm gì về cậu ấy cả mà lúc nào cũng cười tươi như hoa vì đinh ninh rằng bọn tôi chỉ đơn thuần là bạn bè thân thiết giúp đỡ nhau trong học tập .Nhưng thật ra là “Đúng như thế cơ mà!” ,bọn tôi có đen tối gì đâu cơ chứ ^^



Thế mà ông ngoại tôi vẫn hay “đùa”



_Thằng Hoàng nó “mê” mày rồi



Nghe thấy thế ,mẹ tôi vẫn thường hay tỏ ra cáu gắt mà bảo rằng



_Mới bây lớn ,ba bảo “mê” là “mê” thế nào .Lo mà học hành cho đàng hoàng đi đấy !



Lúc đó tôi chỉ biết im thin thít và quay sang “dòm” ông ngoại .Thấy thế ông chỉ nhún vai rồi cười “hê hê” với tôi như kiểu



_Tao không biết gì đâu nghén bây



“Ông ngoại thiệt tình”Tôi lẩm bẩm rồi lủi lủi theo ông đi lên phòng lấy bài ra mà học .Nhà chỉ có mẹ và ông ngoại ,còn ba tôi thì ở nước ngoài mấy năm nay rồi biệt tăm mà không thấy về nhà .Có mấy lần tôi dò hỏi mẹ ,nhưng mẹ không nói gì mà chỉ im lặng ,làm cho tôi cũng buồn theo .Lúc đấy tôi cũng không muốn hỏi nữa và mặc kệ dụ đó luôn , “Chắc ba sẽ trở về !Một ngày nào đó ,và có lẽ là sớm thôi!”Tôi nhủ thầm



Đang ngồi bâng quơ làm bài anh văn trước cửa sổ ,tự dưng cái điện thoại của tôi vang lên bài “When I was your man” của Bruno Mars



Same bed, but it feels just a little bit bigger now
Our song on the radio, but it don’t sound the same
When our friends talk about you all that it does is just tear me down
Cause my heart breaks a little when I hear your name
And it all just sound like uh, uh, uh



_Bé Hoán is calling …..Thì ra là Hoàng , “Bé Hoán” là cái tên mà tôi đặt cho cậu ấy ,bởi vì khuôn mặt ngô ngê như con nít cộng thêm cái tên Hoàng dài quá nên tôi không thích gọi cậu ấy như thế mà chỉ gọi là Hoán cho đỡ tốn nước bọt .Hehe ^O^



“Giờ này gọi mình chi ta” Tôi nghĩ .Nhà tôi và nhà cậu ấy chỉ cách nhau một con hẻm .Tính về “khoảng cách” thì từ nhà cậu ấy đến nhà tôi chỉ mất năm phút là cùng “Có gì qua đây nhà mình nói cũng được vậy ,cần chi gọi điện thoại cho tốn tiền chơi vậy choỳ”Tôi lèm bèm rồi vội nhấn nút nghe



_Alô ,gì đấy bé Hoán .Tôi nói vọng qua đầu dây bên kia



_Đi ăn kem “Thiên Lý” với tớ không .Và đừng gọi tớ là bé HOÁN ><.



Cậu ấy có vẻ bực bội vì chưa quen với cách gọi này thì phải ^^



Kem ở đâu thì tôi không biết ,nhưng kem ở “Thiên Lý” là tôi thích nhất ,nên không cần suy nghĩ gì nhiều liền gật đầu cái rụp ,và không quen hỏi thêm một câu



_Ai khao ,keke



_Vâng là tớ ,thưa chị Tủn!-Tủn là tên gọi của tôi ở nhà ,cái tên Đỗ Phương Thanh của tôi mới đẹp làm sao vậy mà không hiểu sao ông ngoại và mẹ lại “gói gém” thành một từ cụt lủn là “Tủn” .Thiệt là ><



_Tủn cái đầu cậu ,đó là tên ở nhà của tớ ,ai cho phép cậu gọi cơ chứ .



_Haizzz ,được rồi .Chán cậu ghê ,năm phút sau tớ hạ cánh trước nhà cậu đấy .Lẹ lên Tủnnnnnnnnnn.Cậu ấy không quên nhấn mạnh và kéo dài cái tên Tủn của tôi



_Biết rồi !Tôi bực dọc dập máy



Không biết hôm nay có chuyện gì mà Hoàng lại mời tôi đi ăn kem nữa .Lâu lắm rồi tôi và cậu ấy mới đi ăn kem với nhau ,vì dạo này bận lo thi học kì tới tấp ,chẳng có thời gian đâu mà hít thở nữa là đằng khác .Mới hôm qua thi xong môn cuối cùng ,nên giờ này mới có thời gian rảnh mà ngồi xả hơi thế này đây .



_Tủn ,xuống mẹ biểu .Mẹ tôi kêu



Tôi vừa mới thay đồ xong liền vội vã chạy xuống cầu thang xem xem mẹ kêu gì



_Dạ ,con xuống ngay đây .Tôi đáp



_Con đem đồ này tới nhà dì Ba biếu giúp mẹ .Mẹ tôi vừa loay hoay trong bếp vừa bảo



_Dạ ,nhà dì Ba á .Từ nhà mình ra ngoài đó tới một tiếng mấy lận đó mẹ .Tôi nói rồi quay sang dòm mẹ ,không tin là mẹ kêu tôi đạp xe ra ngoài quận một giờ này ==’



_Lớn rồi ,tập làm đi ,đi biếu cho dì Ba giúp mẹ gói quà này này .Mẹ tôi nhìn tôi rồi chỉ chỉ vào cái hộp màu xanh có gắn cái ruy băng



Tôi chưa kịp định thần lại thì



_Reeng ,reeng ,reeng .Ai đó bấm chuông cửa nên tôi liền chạy ra mở cửa



Là bé Hoán ==’ ,tôi nhìn cậu ấy như muốn mếu vì không thể đi ăn kem “Thiên lý” chùa được nữa.Vậy mà cậu ấy vẫn nhăn răng ra cười ngô ngê ,không thèm để ý đến sắc mặt tôi đang méo mó ra sao vì mẹ bắt tôi đạp ra tận quận một



_Hi Hoán ,tớ không đi được rồi .Tôi nhìn cậu ấy vẻ mặt tiếc nuối ,nụ cười trên mặt cậu ấy tắt ngủm



_What !Tại sao.Cậu ấy thì thầm vì sợ mẹ tôi nghe thấy rồi lại bảo hai đứa tôi “mê” nhau ==’.Tôi chưa kịp “trả lời trả vốn” gì với Hoàng thì mẹ tôi la lên



_Ai đấy !Sao không mời Hoàng vào nhà mà hai đứa thập thò ngoài cửa thế hả ?Mẹ tôi nói



_Dạ .Tôi ủ rủ mở cửa cho cậu ấy vào nhà .Hoàng dắt xe vào nhà rồi ngước lên gãi gãi đầu ,cười với mẹ tôi



_Cháu chào cô ạ !Cậu ấy chào mẹ tôi một cách lễ phép .Mẹ tôi không nói gì chỉ cười nhẹ rồi bảo



_Cháu sang nhà cô có việc gì không



_Dạ ….d….ạ….. cháu muốn…..dẫn Tủn..à..không ….Thanh đi ăn kem tí xíu thôi ạ!Cậu ấy lắp ba lắp bấp rồi bối rối dòm mẹ tôi



_Chắc không được rồi .Cô nhờ Thanh đem đồ đi biếu giúp cô ở quận một rồi



_Thế ạ ,vậy ….vậy….thì ….Cậu ấy cắn môi đăm chiêu suy nghĩ



_A !Hay cô để cháu chở bạn ấy đi biếu đồ giúp cô cho rồi…rồi …sẵn tiện tụi con đi ăn kem tí xíu rồi …rồi chốc nữa cháu chở bạn ấy về liền ạ !



_Bảy giờ thôi nhé !Mẹ tôi cười với cậu ấy ,cuối cùng mẹ cũng cười rồi .Hehe ^^



_Dạ ,bảy giờ .Cậu ấy gãi đầu rồi quay sang huých tôi



_Được rồi ,đi thui .Hoàng nói rồi dắt xe ra cửa



_Vậy con ….co….n đi nha mẹ .Tôi ngó mẹ và chỉ chỉ ra cửa



_Ờ ,đi đi ,về đúng giờ đó .Hong tui tét vào mông cho mấy cái .Mẹ tôi xoa đầu tôi,lần đầu tiên thấy mẹ cười vui vẻ như thế ,lâu lắm rồi mẹ mới dễ chịu với Hoàng và tôi .Chắc tại kì này tôi thi tốt,nên mẹ phóng thoáng cho tôi với cậu í đây mà .Keke ^<^



Tôi bái bai mẹ rồi cầm theo gói quà cho vào xe đạp của Hoàng ,rồi vỗ vai ra hiệu cho cậu ấy đi



_Đi đi ,bé Hoán .Tôi trêu cậu ấy



_Tớ là Hoàng không phải Hoán



_Tớ thích Hoán .hehe .Tôi nói mà không nghĩ gì



_Thiệt không .Hoàng hỏi



_Cái gì thiệt !Tôi ngu ngơ hỏi ,tôi vốn dốt “ẩn dụ” mà



_Đồ Tủn ngốc !Cậu ấy rủa tôi ==



_Đã bảo đừng gọi Tủn



_Tớ thích thế !Cậu ấy vừa đạp xe vừa la làng khi bị tôi véo



_Tủn cái đầu cậu ,lo chạy đi .Tôi nói rồi đánh vào vai cậu ấy thùm thụp .Thiệt tình !



Bốn giờ bọn tôi mới tới nhà dì Ba ,nhà dì ở tuốt Phú Nhuận ,xa ơi là xa .Làm cho tôi với Hoàng đạp bỡ cả hơi tay .À không!Chỉ có Hoàng bỡ hơi tay thôi chứ tôi có đạp gì đâu mà bỡ nhỉ .Cậu ấy mệt quá trời ,mồ hôi nhễ nhại,lưng ướt hết trơn .Nên khi tôi đem biếu quà cho dì Ba ,dì liền kêu hai đứa vào nhà nghỉ mệt ,không thèm hỏi xem Hoàng là ai hay gì hết .Chắc tại thấy cậu ấy tội nghiệp quá ==’Ôi Bé Hoán!



Uống nước ,nghỉ mệt xong là tới năm giờ .Bé Hoán và tôi chào dì Ba đi về ,trước khi về dì hỏi tôi



_Ba con về chưa



_Dạ ……..chưa .Tôi chần chứ rồi cũng thốt lên được chữ “chưa” nặng trĩu



_Ờ !Thôi con đừng buồn ,nói mẹ dì cảm ơn nghen .Đưa cái này cho mẹ con .Nói rồi dì lấy cây viết ,ghi ghi gì đấy ,chắc là số điện thoại rồi đưa cho tôi ,



_Con biết rồi !Tôi cầm tờ giấy rồi chào dì ra về



_Tụi bây ráng học nghen hong ,đừng có yêu đương nhăng nhít gì đấy .Mẹ bây buồn đó .Dì nói



_Hehe ,tụi con làm gì có yêu đương nhăng nhít gì đâu dì .Tự dưng Hoàng lên tiếng



_Ai nói mày đâu mà xía dô cái thằng oắt con này ,bộ bây nhột hả !Dì mắng yêu Hoàng ,sao dì thân với cậu ấy nhanh vậy @@



“Bé Hoán biết lấy lòng người khác thật”Tôi nhủ



_Hehe ,có đâu dì .Cậu ấy lại gãi đầu rồi cười lộ ra hai cái đồng tiền mà không phải đứa con trai nào cũng có .Giờ tôi mới thấy Hoàng cũng khá là điển trai ấy chứ !Thảo nào con gái ai cũng thích làm bạn với cậu ấy .Chỉ có tôi là suốt ngày đánh cậu ấy như tàu lá chuối .==’



_Thôi ,tụi bây về đi ,kẻo trễ rồi mẹ lại la .Rảnh rỗi thì ghé nhà dì chơi .Dì cất tiếng làm tôi giật mình



Nói rồi tụi tôi chào dì đi về .Giờ thì đi ăn kem “Thiên Lý”.Tôi phấn khởi giống như con nít được cho kẹo



Tới nơi ,như thường lệ ,tôi sẽ chỉ ăn mỗi kem Sô-cô-la ,còn cậu ấy sẽ ăn kem dâu



_Con trai gì mà ăn kem dâu ==’.Tôi dòm vào ly kem cậu ấy rồi nói



_Kệ tớ !Lo ăn đi chị Tủn



_Xí !Tôi không thèm nói nữa và tập trung vào chuyên môn



Hôm nay quán vắng hơn mọi khi ,ánh đèn lấp lánh hồng hông ,vàng vàng ,xanh xanh làm cho tôi có cảm giác bình yên lạ thường .Đã vậy trong quán còn du dương bài Kiss The Rain nữa chứ .Không khí vô cùng tĩnh lặng và ngọt ngào .



_Ê!Ăn nữa đi .Tôi dụ bé Hoán



_Hả ,ăn nữa .I have no money .Nói rồi cậu ấy cốc vào đầu tôi cái bốp



_Đau ,điên à !Tôi dỗi



_Haizz,mà hôm nay kêu tớ ra ăn kem có gì hông !Một lúc sau tôi hỏi



_Hông có !Thích thì kêu ra ăn chơi vậy đó .Ăn cho đời tươi xanh mà !Hoàng nói rồi cười tíu tít



_Cười cười cười ,suốt ngày cười.Tự dưng tôi khó chịu khi cậu ấy cười ,vì gần đây mỗi khi cậu ấy cười là tôi thấy có gì đó kì kì ,khó tả lắm



_Dzô diên !Tớ mắc cười thì tớ cười thui ,có liên quan gì đến Tủn



Tôi im lặng ,không hiểu sao mình lại vậy ,tự dưng lại cáu với cậu ấy .T_____T



_Đi dzìa !Tôi lên tiếng



_Sao dzị!Hoàng hỏi



_Thì ăn xong dzề ,chứ sao ,hỏi lạ !Tôi lại cáu với cậu ấy ,sao vậy nhỉ >___<



_Ờ!Để tớ tính tiền .Bé Hoán nói



_Thui để tớ trả phần tớ .Tôi nói rồi lấy tiền ra,không để ý đến sắc mặt của Hoàng



_Cất dzôôô!Lẹẹẹẹ .Cậu ấy rít lên ,làm tôi hết hồn rụt cả tay lại



Giận rồi !T.T



Hôm nay tôi bị sao thế nhỉ .Thường đâu có vậy đâu !



Bọn tôi đi về ,giờ chỉ mới năm giờ ,Hoàng im ru suốt dọc đường ,không nói câu nào ,làm tôi thấy ngột ngạt vô cùng nên đành lên tiếng trước



_Ê!tôi kéo áo cậu ấy



_Còn giận hả.Tôi hỏi



_Ừ!Hoàng đáp cụt lủn



_Thôi đừng giận !Tôi năn nỉ



Cậu ấy im ru ,đáng lẽ tôi nên biết là cậu ấy ghét cái cách tôi dành trả tiền thế nào cơ chứ .Hix .



_Lần sau đừng có như vậy nữa nghe chưa .Đã bảo tớ khao mà .Biết chưa Tủnnnnn.Cậu ấy dừng xe lại cái két và nói với tôi



Tôi ngồi im ru ,không dám hó hé gì ,vì rõ là lần này tôi sai mà ,chơi thân với nhau hai năm rồi mà tôi còn làm cái điệu bộ khách sáo kiểu đó ,hỏi sao mà Hoàng không tức cho được



Vì còn sớm nên hai tụi tôi dắt nhau ra bờ kè ngồi chơi .Gío mát rười rượi làm tóc tôi bay từa lưa .Vì hồi nãy trước khi đi tôi có đem theo mấy chục ngàn phòng hờ trong người nên liền lấy ra mua cây cà lem ngồi ăn ngon lành dưới con mắt trợn tròn của Hoàng



_Còn ăn được nữa sao ?



_Chứ sao ,Tủn mà .Tôi nói rồi nhe răng cười ,miệng dính tùm lum kem ,bỗng dưng Hoàng với tay sang lấy khăn giấy chùi miệng cho tôi .Lúc đó tự dưng tôi có cảm giác như mình bị “tê liệt” vậy ,cứng đờ hết cả người .Trông thấy vẻ mặt “ngu ngu ngơ ngơ” đó của tôi Hoàng liền cốc vào đầu tôi cái cốp ,làm tôi tỉnh hồn luôn



_”MÊ”tớ rồi à!Hoàng nói ,nhấn mạnh chữ “MÊ” ==’



_Ai thèm “mê” bé Hoán như cậu chứ.Tôi đáp lại rồi quay mặt sang chỗ khác ,thưởng thức tiếp cây cà lem trên tay



Ngồi một lúc mà đã sáu giờ chiều ,lúc này Hoàng mới mở miệng nói



_.Anh trai tớ vừa gửi suất học bổng về ,tớ đi thi thử ,đậu rồi ,hai tuần sau tớ đi du học .Hoàng thì thầm với tôi



Mắt tôi tròn xoe ,đi du học ,bé Hoán sao ? “Cậu ấy đi rồi ai ở đây kèm môn Toán cho tôi ,cậu ấy đi rồi ai dẫn tôi đi ăn kem như bây giờ ,cậu ấy đi rồi ai an ủi tôi mỗi khi làm bài không tốt cơ chứ .Không chịu đâu” >___< @@ Đầu tôi quay mòng mòng



Tôi im lặng không biết nói gì ,chỉ biết quay sang ngó cậu ấy chết trâng



_Tớ định không đi ,ở lại đây chơi với Tủn của tớ .Cậu ấy nói rồi quay sang kéo căng khuôn mặt đang bí xị của tôi



_Ai là Tủn của cậu chứ >< Tự dưng tôi cáu với cậu ấy



_Cậu đi đi ,đó là cơ hội của cậu mà ,đâu thể bỏ lỡ thế được .Tôi vừa nói vừa ngó lơ lên trời



Hòang im lặng ,cậu ấy dòm tôi ,rồi nói tiếp



Ứ! thì tớ sẽ đi du học vậy .Nhưng trước khi đi tớ muốn biết câu trả lời của cậu



_Cậu trả lời gì ?Tôi hỏi một cách ngạc nhiên



_Thì …thì….cậu với tớ đó …đó .Hoàng lại bắt đầu ấp úng ,vò đầu bức tai .



_Là sao ??Tôi ngốc thiệt ,nhưng biết sao được ,tôi vẫn không hiểu cậu ấy nói gì thì làm sao mà trả lời ><

_Tùn ngốc !Do you love me ?Cậu ấy kéo tôi lại và nói nhỏ vào tai tôi



_Hả ??Lo..ve…gì chứ .Tôi bị nấc cục ,ugh ugh

Cậu ấy dòm tôi rồi cười ha hả vì khuôn măt ngốc nghếch như con ếch của tôi lúc bấy giờ .Tôi đánh cậu ấy như điên ,ugh ,ugh ,ugh ,tôi nấc cục liên tục >< Ghét ghê ,tự dưng ,cái tên Hoán đó ,Love love gì chứ ,nghe ơn ớn làm sao



Thế là cậu ấy đèo tôi vào nhà ,trước khi cậu ấy về còn không quên tặng cho tôi một câu “đề nghị”



_Trả lời tớ sớm nhé ,hai tuần nữa tớ đi rồi .Bye Tủn Hơ ni.Nói rồi cậu ấy nháy mắt với tôi ,rồi vụt đi thiệt nhanh ,để lại tôi ngẩn tò te trước cổng nhà



_Hơ ni cái đầu cậu .Tôi la lên khi cậu ấy đã đi khuất



Ông ngoại và mẹ tôi đã đứng từ phía sau tự bao giờ ,làm tôi giật cả mình



_Ông thấy rồi nhé !Ông ngoại cười đầy ẩn ý



_Con với cái ,về trễ thế hả .Mẹ tôi cằn nhằn



_Trễ năm phút thôi mà mẹ .Tôi nũng nịu



_Năm phút hong phải thời gian hả .Cãi đi tui tét vào mông bây giờ.Đi dô nhà



_Yes ,mom.Tôi nói rồi lon ton chạy dô trong



Tối hôm đó nhà tôi ngủ trễ ,tâm sự với mẹ ,sẵn tiện đưa cho mẹ tờ giấy mà dì Ba nhờ gửi .Rồi kể mẹ nghe về dụ dì Ba hỏi về ba cho mẹ nghe .Mẹ không nói gì hết mà lại chơi trò “im lặng” với tôi .Tôi cũng im luôn ,hai mẹ con không nói gì hết .Nghĩ nghĩ sao tôi hỏi mẹ về chuyện của Hoàng



_Mẹ ới ơi ơi ,hôm nay con ngủ với mẹ nha .Tôi đúc đầu vào phòng của mẹ trong khi mẹ đang ngồi tính toán gì đó



_Gì đây cô hai ,sao hôm nay lại đòi ngù với tui



_Hêhê ,mẹ này !Có gì đâu ,chỉ là …



_Chỉ là sao ?Mẹ tôi gặng hỏi khi tôi đang lăn đùng đùng trên giường



_Chuyện của Hoàng đó mẹ



Mẹ ngạc nhiên ,quay sang tôi



_Nó nói nó thích con phải hong? .Mẹ tôi hỏi làm tôi có chút bất ngờ ,vì thường tôi thấy mẹ không thích đề cập về mấy chuyện “tình cảm “ với tôi



_Dạ ,không hẳn là như vậy. Tôi ấp úng



_Hai tuần sau cậu ấy đi du học rồi ,và cậu ấy nói là muốn biết câu trả lời của con .Tôi nói với mẹ

_Mẹ không thích con dính vào chuyện tình yêu vào lúc này ,nhưng nếu nó đến thì mẹ cũng không thể cản được .con phải tự quyết định thôi.Nếu con thích nó thì cứ nói thích,không thì nói không .Đó là tình cảm của con mà ,sao hỏi mẹ được



_Nhưng ,con không biết mình có “yêu” cậu ấy hay không .Tôi thốt ra từ đó một cách khó khăn và cảm thấy ớn lạnh



_Yêu gì .Tụi con thì chỉ có thể là “thích” chứ không thể nào là “yêu” được.Vì tình yêu nó lớn lắm ,con chưa hiểu hết được đâu



_Thế vậy như thế nào là thích hả mẹ ?Tôi ngô ngê hỏi mẹ



_Thì như tụi con bây giờ thì gọi là thích đấy .Mẹ tôi nói rồi xoa đầu tôi ,cười khúc khích



_Hở@@ .Tôi tròn mắt nhìn mẹ ,tôi không hiểu gì hết ,nhưng tôi biết một điều rằng tôi rất cần bé Hoán của tôi ,nếu cậu ấy đi du học thì chắc chắn tôi sẽ nhớ cậu ấy đến phát khóc luôn ấy .Tôi nghĩ rồi nói cho mẹ nghe về điều đó



_Vậy chắc là con thích nó rồi.Giờ thì ngủ đi ,hỏi nữa tui phét vào mông mấy cái giờ ,nhiều chiện quá rồi đó nghen .Mẹ tôi chỉ vào trán cho tôi nằm xuống rồi ngồi bên cạnh tôi .



_Nếu mẹ là con thì mẹ có chờ cậu ấy không



_Có chứ ^^ Giống như mẹ vẫn đang chờ ba con đó thôi.Mẹ tôi mỉm cười dịu dàng ,chưa bao giờ tôi thấy yêu mẹ đến thế .Ôi mẹ thiệt là tuyệt dzời!





Tối đó khi mẹ đã ngủ ,tôi vẫn không tài nào ngủ được ,vì mãi suy nghĩ về lời mẹ nói. “Tôi có thích Hoàng không nhỉ” .Thích ,không thích ,thích ,không thích …..Mệt muốn điên !Thế là sáng hôm sau mặt tôi phờ phạc như gấu trúc ,Hoàng thấy thế liền hỏi



_Cái gì thấy ghê vậy nè !bé Hoán la lên



_Hơhơ ,hehe ,hi Hoán .Tôi cười với cậu ấy khi vẫn còn đang ngái ngủ



Mấy ngày sau đó ,tụi tôi vẫn bình thường như ngày nào ,tôi cũng quên mất vụ “trả lời” với cậu ấy .Cho đến ngày tổng kết năm học



_Chiều nay tớ bay rồi ,Tủn ngốc !Cậu có câu trả lời chưa .Cậu ấy hỏi tôi



_Dzồi !Khà khà ,tôi cười ,mà thiệt ra là có đâu ,tôi nói thì nói vậy thôi



_Hả ,thiệt hong .Cậu ấy thắng xe cái két thả tôi xuống trước cửa nhà



_Thiệt !Chiều mấy giờ cậu bay



_Ba giờ ,sân bay Tân Sơn Nhất



_Ok !Đợi tớ .Tôi nói rồi vụt vào trong



Ba giờ tới nhanh như cắt ,tôi không muốn chút nào .Tôi muốn chia tay bé Hoán của tôi .Hix .



Tôi đã chuẩn bị tươm tất đâu vào đó rồi .Hôm nay tôi quyết định sẽ mặt cái đầm màu đỏ chóe cho bé Hoán ấn tượng khó phai ,dù qua bên kia thế giới cũng không quên được tôi .hehe ^^



Ra sân bay mà mặt mày tôi chù ụ như đưa đám .Khiến cho Hoàng phải dùng biện pháp kéo căng da mặt tôi lên



_Cười xem ,Tủn Hơ ni !!



_Hơ ni cái đầu cậu .Tôi gạt tay cậu ấy ra rồi vùi vào trong túi Hoàng tờ giấy màu hồng mà tôi đã chuẩn bị sẵn ,



Lúc cậu ấy định mở ra đọc thì tôi liền ngăn lại



_Đến nơi rồi hãy đọc .Hén ,hứa đê



Tôi cười nhăn răng rồi bắt Hoàng hứa ,cậu ấy gật đầu cái rụp rồi nhét lại vào trong túi



_Đến giờ rồi ,tớ phải đi .Bái bai ,ở lại mạnh giỏi nghen Tủn .Hì !Cậu ấy cười với tôi sau khi đã tạm biệt gia đình xong ,tôi thấy mẹ câu ấy khóc mà cũng muốn khóc theo .Hjx .Đồ Hoán đáng ghét ,ai bảo học giỏi quá chi cơ chứ !Tôi thầm trách cậu ấy



Bỗng dưng cậu ấy ôm tôi ào lòng ,ấm áp đến lạ thường ,giống như tôi đang được một con gấu bông ôm vào lòng vậy .Tự dưng tôi bật khóc ,nước mắt nước mũi từa lưa



_Huhu .Cậu ấy nhái tôi ><



_Hoán đáng ghét ,Đi đi !Tôi đuổi cậu ấy



_Không đi .Hoàng cười nhăn răng với tôi



_Điên à .Đi đi .Hoán lưỡng lự một chút rồi cũng quay lưng đi ,không quên vẫy tay chào tôi



Tớ sẽ chờ cậu ,bé Hoán à!Dù bao nhiêu năm đi chăng nữa .Học giỏi ,về rồi tớ sẽ cho cậu câu trả lời



Trong tờ giấy màu hồng ấy ,tôi đã viết cho bé Hoán của tôi như thế ^^



Đúng !



Tôi sẽ chờ cậu ấy



Đến lúc đó thì tôi có thể biết được tình cảm tôi dành cho cậu ấy là gì



Còn bây giờ thì chưa



Vì thế nên tôi sẽ chờ bé Hoán của tôi



Một năm



Hai năm



Ba năm



Chà !Lâu thật đấy



Nhưng vì cậu ấy là người bạn thân tốt nhất mà tôi có nên tôi sẵn sàng làm như thế



Và có lẽ



Chỉ là có lẽ thôi



Bé Hoán chính là “yêu thương” mà tôi không cần phải tìm kiếm chi cho xa