Thứ Ba, 24 tháng 9, 2013

Nơi ấy bạn có bình an?

Hôm nay con gái dọn dẹp bắt gặp vài tờ nhật ký trang trí cẩn thận mà con gái viết cho con trai từ hồi năm ngoái để đóng bìa gửi tặng cho con trai nhân kỉ niệm 10 năm tình bạn hai đứa, chợt nhớ con trai vô cùng.
Cuộc sống làm con trai quyết định lánh xa những sân si, những bon chen. Con trai đã tìm con đường mới. Con trai không còn thời gian dành cho bạn bè cũng như cho con gái nhiều nữa. Con gái không còn cơ hội thoải mái rảnh hay buồn lúc nào cũng có thể alô than thở, tám đủ thứ trên đời cùng con trai nữa. Biết bạn vẫn ở quanh đây, biết bạn vẫn bình an đó nhưng sao vẫn thấy thiếu vắng lắm, vẫn thấy nhớ bạn nhiều kinh khủng.
Con gái luôn ủng hộ con trai dù con trai quyết định làm gì. Vì con gái biết con trai luôn suy nghĩ chu đáo cho người cũng như cho mình. Mọi thứ con trai làm luôn xuất phát từ cái "thiện" của con trai. Chính thế khi nghe con trai quyết định tránh xa cuộc sống bên ngoài đầy phức tạp này con gái chẳng lấy làm lạ. Thấy bạn hạnh phúc và vui tươi khi làm theo những sở thích của mình con gái rất vui và cảm thấy rất hạnh phúc.
Nhưng... Không thể tránh khỏi một cảm giác mất mát từ con gái. Những ngày vào Sài Gòn con gái cảm thấy thiếu vắng và buồn buồn khi biết rằng nơi thân thương này, nơi mà chứa biết bao nhiêu kỉ niệm của hai đứa đã không còn thấy con trai nữa. "Những hẹn hò giờ đây khép lại"- Giống như Trịnh từng nói con trai à! cảm giác ấy với con gái như thấy rằng Sài Gòn này chẳng còn ý nghĩa gì nữa cả, rỗng và vắng lạ!
Có lẽ giờ bạn "thân nhẹ nhàng như mây", không những thế tâm hồn của bạn cũng nhẹ nhàng hơn, phải không con trai? Ừ... thì rồi chúng ta mỗi người sẽ mỗi hướng nhưng quen với việc con trai luôn bên cạnh con gái, luôn sẵn sàng giúp đỡ và vui tươi những ngày hò hẹn cùng con gái nên khi không còn bóng dáng con trai quanh đây nữa con gái thấy hụt hẫng vô cùng!
11 năm chứ ít gì hả con trai? Sao có thể ngày một ngày hai quên với việc bên cạnh mình đã không còn một hình ảnh quen thuộc, một thói quen như thế chứ?
Trích một đoạn nhật ký để nhớ về bạn, con trai à! Không biết bạn có còn viết tiếp trang nhật ký ấy không, nhưng... tận trong sâu thẳm của con gái luôn khắc ghi mọi thứ liên quan đến con trai. Chẳng có ai và điều gì làm mất đi phần kỉ niệm, ký ức cũng như tình cảm của con gái dành cho con trai.
Chúc con trai bình an, con trai nhé!
"Hè 2010
Một đêm nọ…
Con gái buồn, muốn khóc, điện thoại cho con trai, con trai bảo:
- Cứ khóc đi, mình đang nghe bạn khóc.
- Mình buồn…
- Ừ, cứ khóc thật nhiều, đừng để trong lòng.
Tâm sự tất cả những khó khăn trong lòng, con gái bớt buồn hơn.
Con trai khuyên:
- Hãy để lòng bình an mới giúp đựơc người bình an như mình.
- Mình ổn, ngủ ngon và hãy quên tất cả những gì mình nói hôm nay, mai thức dậy đừng điện thoại cho mình vì bạn không có đêm nay.
- Ừ, mình hứa.
7h sáng nay con gái đã khá hơn, đang dọn dẹp con trai điện thoại:
- Thức dậy chưa?
- Lâu rùi
- Ngày mới bình an nha, mình đi làm.
- Bye bye
Đã hứa vậy mà con trai vẫn gọi, thật tội…
Con trai và con gái là hai đứa bạn rất thân. Mọi người trong nhà con gái đều quý mến con trai vì tính tình hiền lành và rất thiện, bạn bè ngỡ hai đứa là một cặp, con trai và con gái cười hề hề, thương nhau thiệt nhưng yêu thì không, bạn bè chí cốt mừ…
Con gái cảm ơn con trai luôn lắng nghe con gái nhé!
Năm 2011
Con trai có người yêu, con gái hơi ganh tị tí với con trai, con trai và con gái có cá độ: ai có người yêu trước thì sẽ đãi một chầu, ai cưới trước thì được người kia tặng cho một cặp đồng hồ đôi, con gái mong được ai đó yêu thương lắm nên hay ganh tị với con trai, thế nhưng thấy con trai hạnh phúc là con gái hạnh phúc.
Có người yêu rồi con trai cũng khác, cẩn thận hơn, ít gần gũi hơn, con trai bảo: Tui có người yêu rồi nên phải cẩn thận chứ không người ta hiểu lầm.
Chẳng biết con trai nói đùa hay thật nhưng con gái hơi buồn vì có cảm giác chia sẻ tình cảm cho một ai đó, ừm… thì cũng phải thế, con gái ngại điện thoại và ngại thân thiện với con trai hơn dù con gái rất vô tư và chẳng sợ ai nhưng… phải vì bạn mình chứ!
Dù có người yêu nhưng con trai vẫn quan tâm lắm đến con gái, con trai đi chơi vói con gái nhiều nơi: Suối Trúc, vườn sinh vật cảnh, Water park, đi coffee bệt, live music coffe,…
Con trai tranh thủ đi chơi với người yêu rồi về lại dẫn con gái đi xem phim 3D (cái ngốc thứ hai của hai đứa), dẫn con gái đi xem đèn noel sặc sỡ giăng khắp con đường thành phố, con trai có biết ngày ấy con gái buồn lắm không, khi điện thoại cho con trai nghĩa là con gái đang rất cần con trai đến bên con gái, cảm ơn con trai đã lắng nghe được tâm tư của con gái để lên tiếng: Đi chơi nhé, Ni qua đón!
Nhớ nhất là hôm sinh nhật con gái, con trai đã đón xe đi 150km đến nhà con gái trong vòng bốn tiếng đồng hồ chỉ để chúc mừng rồi vội vã đón xe trở về cho kịp hôm sau làm việc, con trai có biết con gái cảm động phát khóc, có biết con gái đã thầm cảm ơn con trai nhiều lần lắm không?
Thương nhất là con trai chạy 50km từ Sài Gòn ra Biên Hòa đón con gái vào TP khám bệnh vì… con gái sợ đi xe bus. Chỉ có con trai mới hiểu và chiều chuộng con gái đến thế, chỉ có con trai mới chịu nổi tính khí bất thường và hay nhõng nhẽo của con gái thôi.
Năm 2012
Con trai chia tay người yêu, buồn nên con trai cắt liên lạc với con gái, con gái buồn và lo lắng, giận mà thương, con trai à! Con gái hiểu con trai không may mắn trong năm nay, con gái hiểu giai đoạn này con trai mệt mỏi và buồn nhiều nhưng hãy cố lên! Hãy nghĩ đến những người yêu thương và lo lắng cho mình mà sống cho xứng đáng!
Tặng con trai một câu: Hãy sống vì người yêu mình, đừng sống vì người mình yêu, con trai nhé!
Lần này con gái nghĩ phải làm gì đó bất ngờ cho con trai, kỉ niệm 10 năm chúng ta quen nhau (đúng ra là hơn 10 năm phải không?). Nhật ký là dành cho con trai là thứ chắc sẽ làm con trai bất ngờ, nhật ký này con trai viết tiếp nhé!
Chúc tình bạn chúng ta mãi bền lâu
P/S: Chúng ta đã biết nhau gần 11 năm nhưng thật sự thân nhau chỉ mới đây thôi, tuy nhiên kỉ niệm của N và Ni nhiều lắm, kể không thể hết trong đôi câu được, những việc chúng ta cùng làm đều làm N vui và hạnh phúc, Ni luôn gây bất ngờ và tạo niềm vui cho N. Thật bình yên khi N có người bạn như Ni, cảm ơn Ni!
Viết cho Ni - người bạn của con gái!"
(Trích nhật ký tình bạn)
ĐL, ngày 24/09/2013
RPBY