Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2013

Gửi chị - người đang quen!

Khi ai đó im lặng, khi ai đó mỉm cười, hay đơn giản chỉ là một ánh nhìn khác lạ, cũng đủ để cho người ta biết được những gì đang diễn ra, cũng đủ để cho ai đó hiểu cuộc sống giả tạo hòa lẫn với buồn vui như thế nào.
Nhiều khi trong lòng bỗng trỗi lên những điều khó tả, những thứ chẳng thể nào có thể nói ra được bằng lời. Cuộc sống bon chen, cuộc đời nhiều gai góc. Sao mà người với người lại nỡ đánh mất nhau!
Không thể nói mối quan hệ này là thân thiết, nhưng em cũng không mong đơn thuần chỉ là điều gì đó mập mờ như những người bạn qua đường vô tình mà đánh rơi tiếng nói.
Ừ thì em là một đứa con gái sống nội tâm, nhút nhát, ít nói, ít tiếp xúc với người khác. Đơn giản bởi em không tìm thấy điểm chung gì ở họ. Với em, có lẽ một mình và lặng bước đó đã trở thành một người bạn, một người bạn rất thân. Ai cũng có cuộc sống của riêng mình, ai cũng có quá khứ, và những nỗi lo toan. Sống bên gia đình là điều mà đa số ai cũng khát khao. Tự lập ư, điều này không dễ, những cũng chẳng khó. Cứ như thể nó đã trở thành cán cân giữa cách sống và lẽ sống ở đời. Bấp bênh, chơi vơi, và thăng bằng khó giữ.
Để hiểu được một con người không phải là điều dễ dàng, nhưng chị biết không, đôi khi đâu cần hiểu, chỉ cần cùng đồng điệu về tâm hồn, cùng biết cách cho đi những tin yêu và quý mến, thì mọi thứ sẽ trở nên rất dễ dàng.
Tình bạn, thứ tồn tại không dài cũng không ngắn, cái khoảng thời gian ấy được đo bằng những sẻ chia. Em không biết ta làm bạn được với nhau trong bao lâu, nhưng em tin và hi vọng, tình bạn ấy, tình chị em ấy sẽ luôn đẹp! Ừ, em không như những người bạn khác của chị, có lẽ em một mình một thế giới chăng? Em nghĩ sẽ chẳng ai hiểu nổi em, vì em đôi lần cũng không hiểu nổi chính em nữa là...
Cái quen biết, không dễ dàng gì được đánh một dấu vạch, bởi khi tiếp xúc, thì đâu ai biết được cuộc nói chuyện có thể kéo dài được bao lâu. Bạn thì nhiều, nhưng thử hỏi có mấy ai là tri kỉ?
Người em đang quen à, là chị đó, một người chị mạng ảo, nhưng lại thật vô cùng. Chị ngoài đời, và chị trong thế giới ảo hư vô. Hãy sống những tháng ngày tràn ngập những niềm vui, cười thật nhiều, và hãy mạnh mẽ như những gì em đã và đang tưởng tượng về chị. Khó gần, lạnh lùng và mạnh mẽ! Em không biết chị có đọc được dòng này không, nhưng em vẫn luôn cảm ơn chị về tất cả!