Thứ Năm, 1 tháng 8, 2013

Này con gái, nếu con giống Mẹ...

Có lẽ đến lúc rồi, Mẹ nên viết cho con khi còn đủ "tỉnh táo" của tuổi trẻ, khi công việc bộn bề chưa cuốn Mẹ đi, cũng có thể vì Mẹ sợ sẽ không còn nhớ mình đã từng vụng dại thế nào. Hơn cả, Mẹ muốn con thực hiện nốt những điều Mẹ chưa làm, và để con tránh những lỗi lầm của mẹ - mà lúc này Mẹ chưa nhận ra được.
Này con gái, người ta nói con cái là "Trời cho", nhưng linh cảm nói với Mẹ rằng Mẹ sẽ có con. Mẹ cảm ơn bằng yêu thương và sự bao dung, được không?
Nhắm mắt lại, có lẽ là gặp con rồi, mái tóc dài tết lại, làn da hồng dưới nắng, chiếc váy Mẹ may, bước chân chập chững tự đi, tiếng cười lanh lảnh vẽ vào bầu không khí...
Nếu con giống Mẹ, cho dù con có ghét tuổi thơ của mình, có thấy cơ thể quá nhỏ bé ấy khiến những điều mà con tò mò lúc nào cũng vỗ đầy như sóng, thì vì Mẹ, cũng đừng muốn lớn nhanh quá nhé, Mẹ muốn vỗ về con đủ lâu, muốn giữ lại hình ảnh bé bỏng ấy rõ ràng nhất ngay cả khi trí nhớ phản bội Mẹ. Mẹ đã không cho ông bà ngoại cơ hội lại gần Mẹ. Có lẽ là cho tới khi có con, con hãy tặng ông bà điều đó, vì Mẹ biết, ông bà khát khao hiểu Mẹ như thế nào. Chắc chắn con sẽ mang ít nhiều bóng dáng Mẹ trong mình, nên hãy nói nhiều hơn con có thể, con gái nhé!
Nếu con giống Mẹ, hãy cho Mẹ biết lý do gì khiến con quên cho mọi người thấy má lúm của mình. Bố Mẹ tặng riêng con gác mái và sẽ vờ như không biết chốn đó, cứ cất giữ dỗi hờn ở đó cho đến khi con thật sự không muốn ích kỷ cả những buồn đau ấy, hãy gõ cửa phòng Bố Mẹ, chúng ta luôn ở đó và sẵn sàng đuổi hết sợ hãi dọa dẫm con. Ngay cả khi đó là Mụ phù thủy trong cuốn truyện Grim của Bố, hay từ chuyện ở lớp học - thế giới có bạn bè, thầy cô, vắng đi những người luôn nuông chiều con mỗi ngày, nơi con phải rất khó khăn tập quên đi thói quen mè nheo, vòi vĩnh. Vì con là con gái mà...
Nếu con giống Mẹ, Mẹ không giận khi con gảy Violin như với Guitar, không bắt con phải vẽ nỗi buồn bằng than chì hay sơn dầu, không cản khi con muốn chơi môn thể thao nào đó, không yêu cầu gì về kiểu tóc hay quần áo con chọn, những bản nhạc con nghe,...
Nhưng Mẹ chờ những câu hỏi của con, mong con lắng nghe những gì Bố Mẹ nói với con hàng ngày về giá trị của cuộc sống, về sự rộng lớn của tâm hồn, về vẻ đẹp thật sự của một cô gái.
Nếu con giống Mẹ, đừng trêu đùa Bố Mẹ bằng sự ương bướng của mình, con biết thế là chẳng ngoan đúng không? Nếu cần lựa chọn hay quyết định điều gì hãy lại gần Bố Mẹ nhé. Không phải chỉ vì đã có nhiều năm sống và trải nhiệm trước, mà sinh ra con, biết con mang nhiều điều từ chúng ta, biết con chịu đựng được gì, giỏi giang hay yếu đuối ở đâu, và đẹp bởi những gì.
Nếu con giống Mẹ, hãy mở tròn đôi mắt, thật rộng hàng mi nếu con có thể, để hôn lên bầu trời bằng tia cười ấy. Hãy nhìn cuộc đời lỗi lầm này bằng vị tha và luôn thú tội bằng đôi mắt ấy, chúng không biết nói dối và không muốn làm điều đó. Dù cho tất cả không bao giờ theo ý con, dù tất cả như trêu ngươi và thách thức con, thì con sẽ có quà nếu biết cách cố gắng và kiên nhẫn, khi đó cuộc đời là kẻ thua cuộc, phải không?
Nếu con giống Mẹ, khi yêu, hãy cứ mù quáng nếu con thấy cần, hãy bao dung với trái tim muôn đời dại dột.
Đừng tặng vết thương cho mình và đừng làm tổn thương ai.
Thật lòng ngay cả khi con nhận được sự dối trá.
Hãy yêu cho đến khi chỉ còn một giây nữa thôi con được sống.
Tin Mẹ nhé, tình yêu là điều kỳ diệu nhất trên thế gian này.
Biết thứ tha nhưng cũng đừng quên ích kỷ.
Nên hãy trân trọng người đàn ông của mình, hãy yêu như đó là người đàn ông duy nhất, ngoài Bố, người con đã tin tưởng và muốn có hơn tất thảy.
Ừ, vì con là con gái của Mẹ mà.
...
---
Một kiếp sống, một cuộc đời thật ra là quá ngắn ngủi với Mẹ, nên hãy đến sớm nhé.
Mẹ sắp 23 tuổi, sẵn sàng cho con biết lý do Mẹ muốn con đến thật nhanh rồi.