Thứ Năm, 1 tháng 8, 2013

Tình hờ thôi nhưng anh mãi yêu em chân thành

Hãy níu kéo người ta đi em à, hãy giữ họ lại khi con tim em có lẽ sẽ ngừng đập, và cuộc sống của em có thể sẽ chẳng còn nữa nếu người ta rời bỏ. Em cứ làm điều con tim mình mách bảo, vì trái tim em đang thút thít gọi tên ai, em cần ai, cần yêu thương, cần bờ vai của ai chỉ lòng em biết rõ. Sẽ có một ai đó chạnh lòng khi nhìn em quặn thắt cơn đau vì người em yêu, nhưng nỗi đau đấy sẽ lớn hơn rất nhiều nếu em buông bỏ chính mình, vì thế em hãy yêu, và hãy sống vì tình yêu mà em đã tôn thờ.
Ai cũng có một mối tình đậm sâu để lặng nhớ, và ai cũng có một người bất di bất dịch ở con tim để mãi tôn thờ, nên anh biết nhớ thương, chờ mong nơi em cùng một ai đó là rất đổi da diết. Em sẽ chẳng là em nữa đâu khi người ta buông tay, em sẽ chẳng yêu thương ai trọn vẹn nữa khi cuộc tình đó kết thúc, em sẽ chẳng tin vào một tình yêu thiên trường địa cửu nếu tình yêu duy nhất mà em đã nguyện sống còn dở dang,… Nghị lực em có được là vì họ, em sống, em tồn tại cũng là vì họ đã đủ biết rằng em yêu họ nhiều đến thế nào, nên dù thật khó để mỉm cười nhưng anh vẫn mong em và người ta cứ ấm êm như hôm nào.
Anh là người đến sau, là người chỉ có thể khiến em mủi lòng thương cảm bởi yêu thương vồ vập, nhớ nhung dồn dã, nên anh biết sẽ có lúc anh phải xót xa nhìn em vật vã trong cơn đau vì một ai đó. Nếu anh bảo rằng anh vẫn rất ư bình thường khi em bảo nhớ, bảo thương, bảo đau vì họ có lẽ sẽ là dối lòng, vì trong tình yêu không ai không ích kỉ, nhưng đôi lúc ta phải biết chấp nhận mình ở vị trí nào trong lòng người khác là thế. Anh đâu thể bảo em hãy buông tay người ta đi khi em không thể, anh đâu thể bảo em hãy nói yêu anh đi khi con tim chỉ mang xúc cảm vừa thương được chút ít, anh cũng đâu thể vì quá yêu em mà nhỏ nhen giữ em cho riêng mình. Trái tim em là của em, mà chẳng một ai có thể điều khiển hay bảo nó phải yêu ai, ghét ai nên anh nào có thể dù cho anh có yêu em đến thế nào hay cố chứng tỏ ra sao.
Hãy cứ thế đi em, hãy yêu người ta thật nhiều, hãy cho người ta yêu thương tinh túy nhất nơi trái tim em, và hãy mỉm cười, hạnh phúc khi cả hai có thể giữ chặt tay nhau không rời mà đừng nghĩ ngợi đến anh. Yêu phải ích kỉ mà em, nên em đừng tự trách hay chì chiết chính mình. Nếu em có thể yêu, có thể để người ta vào một góc lòng thì hãy đến bên anh, bởi anh vẫn luôn song hành bên em, còn nếu đó là điều không thể thì em cứ thế này, nửa vời, và nhớ đến anh khi mình cần. Dẫu là bên lề, nhưng anh sẽ luôn sẵn sàng đến bên em, để xoa dịu con tim em, hay thậm chí là người tình hờ thôi cũng được.
Bên lề thôi, tình hờ thôi, nhưng chưa bao giờ tình yêu anh dành cho em là nửa vời hay hời hợt, đó là sự thật, rất thật em à…