Thứ Tư, 7 tháng 8, 2013

Vì ta cần nhau

Lâu lắm rồi em mới trở lại những con chữ thân thuộc này. Em biết anh không thích cách em bỏ thời gian vào những bài blog và em cũng đã không còn viết thường xuyên nữa. Có lẽ em đã bắt đầu làm biếng rồi anh à! Nhưng hôm nay em lại muốn viết. Lý do ư? Em muốn viết cho anh, người con trai mà em yêu thương bằng cả trái tim mình.
Dạo này cảm xúc trong em mạnh mẽ lắm. Anh cũng biết thế mà. Tất cả đều từ anh đó! Chúng mình quen nhau đã hơn một năm rồi anh nhỉ! Một thời gian đủ dài để em thổn thức với những rung động của trái tim bắt đầu biết yêu thương. Người ta nói rằng những người học công nghệ thông tin thường khô khan lắm. Nhưng em lại yêu một chàng trai trong lĩnh vực này. Người em yêu là một ngoại lệ, bởi anh rất tình cảm và luôn dành cho em những điều ngọt ngào nhất!
Anh à, chúng ta đã trải qua không ít khó khăn rồi phải không anh? Nhìn lại quá khứ em lại thấy lòng mình se thắc lại. Chúng ta đã phải đối diện với sự chia ly, với sự cấm đoán, với những ngờ vực… những tưởng mình đã mất nhau khi hai con tim chưa kịp bắt nhịp yêu đương. Nhưng chúng ta lại tìm thấy nhau giữa những  yêu thương còn dang dở. Một lần nữa tình yêu đến với em như một phép màu. Em chẳng nhớ em đã yêu anh từ lúc nào, mình đã quay về với nhau ra sao. Em chỉ biết mình bắt được anh qua những dòng tin nhắn “chỉ cần em thôi”, thế đấy! Và yêu thương kìa bất chợt ùa về làm hoen mi ướt đẫm… Một cô gái bản lĩnh, cá tính hằng ngày bỗng chốc trở nên yếu đuối. Có lẽ tình yêu của anh đã mang em về với chính con người thật của mình. Cũng có lẽ niềm hạnh phúc trong em dâng trào khi em biết rằng với anh em rất quan trọng.
Vì biết anh cưng em nên em bắt đầu biết làm nũng!
Vì biết anh chiều chuộng em nên em bắt đầu biết nhõng nhẽo!
Và vì biết anh yêu thương em nên em biết yêu anh nhiều hơn những gì em có!
Anh yêu, những gì mà chúng ta có được ngày hôm nay thật sự không dễ  dàng. Hạnh phúc vốn rất mong manh nhưng với em nó rất vững chắc bởi em tin vào tình yêu của chúng ta. Cả anh và em đều bị tổn thương vì sống trong gia đình không hạnh phúc. Nỗi ám ảnh từ những giọt nước mắt đau khổ của mẹ từng khiến em không dám tin vào một tình yêu như cổ tích có chàng hoàng tử và nàng công chúa. Nhưng giờ em có thể được làm nàng công chúa cùng chàng hoàng tử là anh, có được không anh?! Có lẽ anh nghĩ em tưởng tượng nhiều quá, ừ, vì em là con gái mà, em cũng hay mơ mộng như bao người con gái khác, cũng cần một bờ vai để em có thể ngã đầu tìm chốn bình yên, cũng cần một vòng tay che chở em lúc em yếu đuối nhất…
Những giây phút ở bên anh với em chẳng bao giờ là đủ. Sau những cái ôm ấm áp, những nụ hôn ngọt ngào chúng ta lại phải trở về với những nỗi nhớ và chờ đợi ngày trùng hoàn. Số lần bên nhau của chúng ta chỉ đếm trên đầu ngón tay nhưng những yêu thương trong con tim luôn đong đầy phải không anh? Em không biết tại sao trong vòng tay anh, em rất trẻ con. Em thích  rúc vào lòng anh, đánh vào ngực anh rồi sau đó lại cười khúc khích, em chỉ nghịch với anh thôi, thật đấy!
Chúng ta yêu nhau và đã có những dự tính cho tương lai, vì vậy chúng ta cần phải cố gắng nhiều hơn nữa đúng không anh? Em muốn anh luôn bên em, em muốn anh không được bỏ về lúc mình đang giận nhau đâu anh nhé (Em biết anh sẽ không bao giờ để em một mình như thế đâu!). Yêu nhau thì phải bên nhau những lúc vui và cả khi buồn chứ. Em sẽ ôm anh những khi anh giận, hoặc những khi em sai, anh không được im lặng hay trừng mắt với em đâu nhé, em sẽ khóc thét lên vì sợ đó. Em cũng sẽ luôn ở bên anh, người em yêu à! Hãy nhớ nhé, dù cả thế giới có quay lưng lại với anh thì anh vẫn còn có em!
Em không phải là một cô gái quá xuất sắc nên em cũng không đòi hỏi bạn trai mình thế này thế  nọ. Anh có tương lai của mình và phải đối diện với nhiều khó khăn để lo cho cuộc sống sau này. Ngày mai anh sẽ trở lại giảng đường đại học, thời gian anh giành cho em sẽ ít đi, nhưng không vì thế mà em buồn đâu. Em biết anh sẽ vất vả lắm khi phải vừa học vừa làm, nhưng hoàn cảnh hiện tại không cho anh điều kiện tốt hơn, em xót lắm anh à! Anh không muốn em vì anh mà lo nghĩ nhiều quá, anh lúc nào cũng muốn giành những điều tốt đẹp nhất cho em. Vậy nên em sẽ cố gắng học thật tốt để anh yên tâm. Nhưng, anh yêu à, em là gì của anh thế? Một người bạn gái như em lại không được lo lắng cho anh sao? Đừng bắt em phải ngồi một chỗ chờ anh đến. Em không làm được đâu! Em biết lòng tự trọng của anh lớn lắm nhưng nó có lớn bằng tình yêu của chúng ta không anh? Hãy để em được lo cho anh dù trên thực tế đó chỉ là sự ủng hộ về mặt tinh thần thôi! Em luôn lo lắng cho những người em yêu thương, em lo bệnh cao huyết áp sẽ khiến cho sức khỏe của mẹ yếu dần, em lo men gan của cha lại tăng thêm vì cha luôn say xỉn… và em lo cho anh bởi sức khỏe của anh có tốt hơn em là bao! Em là thế đó, em chẳng giúp được gì cho ai ngoài tình yêu thương của em cả!
Em cũng hay hờn ghen như bao người con gái khác, xung quanh anh luôn có bao cô gái đem lòng yêu thích anh, em ghen chỉ vì em sợ mất anh thôi. Có lẽ cảm xúc trong em quá lớn nên dù biết lòng anh chỉ có em thôi thì em vẫn giận dỗi khó chịu khi anh đi cùng người ta. Em tin anh lắm chứ nhưng bản năng của con gái đã vậy rồi anh à! Em hứa em sẽ cố gắng sửa cái tính khó ưa này để anh không cảm thấy mệt mỏi nữa.
Anh yêu à, em muốn hét lên cho cả thế giới biết rằng anh là người em yêu, là người em muốn được ở bên cạnh suốt cuộc đời này! Em cần anh như cần gia đình của mình vậy. Và em biết anh cũng cần em bên anh mỗi ngày.
Em tự hào về tình yêu của mình. Vì mình yêu nhau và luôn cần có nhau trong cuộc đời này!