Thứ Năm, 1 tháng 8, 2013

Xin hãy để ta bình yên

Đã bao lần ta đổ vỡ, mọi thứ tan tành, trắng tay, không bạn không bè và không có lấy một người bên cạnh ta khi ta cần đến. Ta đã tự buông bỏ mình, phiêu du và tìm cách để có thể tự giảm đau cho con tim ta, tự chì chiết và rủa nguyền bản thân là người vô dụng. Để rồi qua bao ngày bỏ mặc, tìm quên cuộc đời vô thường như thế, ta lại phải đứng lên và bước những bước chân khó nhọc về phía trước.
Ta đã tự buông bỏ mình, phiêu du và tìm cách để có thể tự giảm đau cho con tim ta, tự chì chiết và rủa nguyền bản thân là người vô dụng
Ta đã từng đi một mình, trên chính đôi chân đầy dấu tích của ta, không cần ai nâng đỡ, chẳng một kẻ nào quan tâm. Vậy mà khi ấy ta đã có thể tiếp tục bước, dù chỉ là những bước đi trong nhọc nhằn nhưng điều đó đã làm ta tự hào vế mình biết bao nhiêu.
Dẫu ta biết số phận sẽ không bao giờ ngừng thách thức, đánh đố niềm tin và sức chịu đựng trong ta. Nhưng khi té ngã quá nhiều lần, ta bây giờ đã không còn đủ năng lực để chống chọi với những đắng cay ấy, không còn đủ hơi ấm để tự sưởi ấm cho chính mình trước những sóng to gió lớn của đời, không còn đủ cả yêu thương để bảo bọc, chở che cho con tim bé nhỏ trong lòng ngực của chính ta nữa.
Ừ, thì hôm nay ta cho phép mình là kẻ thua cuộc, là kẻ chẳng đủ đầy và mạnh mẽ như đã từng thế nữa đâu. Chỉ xin cuộc đời hãy để cho ta được yên, hãy để ta được ngủ vùi qua những ngày tháng đau đớn đến cùng cực như thế này. Đừng cố đánh đố lòng kiên nhẫn trong ta nữa, vì bây giờ trong ta tất cả chỉ là con số không, còn lại chăng là những loang lỗ, hoang tàn nơi tâm hồn mà sẽ chẳng bao giờ lành lại được.
Chỉ xin cuộc đời hãy để cho ta được yên, hãy để ta được ngủ vùi qua những ngày tháng đau đớn đến cùng cực như thế này
Ta muốn tìm đến một bến bờ nào đó thật lặng, thật an yên để tự xoa dịu cơn quặn thắt trong ta mỗi lần nghĩ vế quá khứ và những thất bai não nề ta đã buông lơi. Xin hãy để cho ta được đi, được sống như những gì ta muốn, được mụ mị trong chính những mơ mộng về một ngày nào đó xa xôi ta sẽ nhận được hạnh phúc đủ đầy.
Xin hãy để cho ta có thời gian để tìm lại niềm tin trong ta, tìm lại mục tiêu và khát khao để sống của một con người.
Xin, ta xin ngươi đấy cuộc đời à!