Tối
qua, tôi lên mạng, đem hết tấm lòng hiệp nghĩa để ra sức kêu gọi sự bảo
vệ cho một người phụ nữ Mỹ bất hạnh. Đó là thân mẫu của ngài William
Henry "Bill" Gates, tác giả và chủ tịch tập đoàn Microsoft, một trong
những người đàn ông quyền lực và giàu có nhất thế giới.
Trong một chú thích hình ảnh trên facebook của mình, Bill Gates dành sự quan tâm cho ngành điện Việt Nam. Với hình ảnh cây cột điện chằng chịt như mạng nhện (rất phổ biến ở các thành phố lớn như Saigon), ông bày tỏ quan ngại trước sự quá tải, cũ kỹ của lưới điện với vấn đề tăng trưởng của nhu cầu năng lượng ở nước ta.
Vốn sự
quan ngại của Bill Gates là có thật, lưới điện của chúng ta có vấn đề là
có thật, chỉ một cái xe ủi thiếu tính đảng cũng khiến cho hơn 10 tỉnh
miền Nam mất điện cũng là chuyện chẳng xa xôi gì.
Và ngay
khi hình ảnh này của Bill Gates được đăng lên mạng, Vnexpress đã có bài
viết về nó. Cũng gần như ngay lập tức, một lực lượng lớn người trẻ được
dạy dỗ dưới mái trường XHCN nhảy vào. Nhiều comment thể hiện được sự
quan tâm đúng mức, cũng như trình độ hiểu biết của người bình luận.
Câu
chuyện về nỗi khổ của mẹ ông Bill Gates nằm ở những comment còn lại.
Những comment ấy ít tính văn hóa và giàu tính phồn thực.
Thực ra trong gần 5.000 có những comment phồn thực hơn nhiều, nhưng tôi xin phép chỉ đưa một comment với chữ "Đm" được viết tắt một cách trân trọng.
Có
thể nói, giáo dục đất nước này đã gặp một thất bại trong công việc
truyền thụ kiến thức môn Sinh học cho các học sinh cấp phổ thông. Trong
riêng câu chuyện này, sự lệch lạc trong tình dục đã xuất hiện ít nhất là
trong xu hướng lão dâm đã xuất hiện trong giới trẻ. Bill Gates, theo
Wikipedia, sinh năm 1955, tức là mẫu thân của ông (nếu còn sống) chắc
cũng phải là một cụ bà trên dưới 80 tuổi. Nhưng khi một bức ảnh về ngành
điện của Việt Nam được ông đưa lên mạng, thì xuất hiện một đám trẻ nhỏ
nhảy vào comment đòi quan hệ xác thịt với bà.
Ai cũng
có quyền bất khả xâm phạm, đó là quyền ngôn luận. Nhưng cái quyền ấy lại
phân ra kẻ khôn, người ngu. Google và các phương tiện dịch thuật không
khó để những facebook-er nước ngoài có thể nhìn vào và đánh giá. Mà vốn
thói quen ở đời, người ta hay đem cái tốt để khen ngợi một cá nhân nhưng
lại đánh đồng cái xấu của một vài người cho cả một cộng đồng. Và, ở đây
lại không phải chỉ có một comment như thế gửi tới Bill Gates.
Bill
Gates chắc sẽ không bao giờ đọc những comment ấy, ông ta rất bận rộn.
Nhưng 4,4 triệu lượt người thích trang cá nhân của ông ta thì có. Sau
những comment thô tục với avatar cờ đỏ sao vàng trên facebook của anh
giai "bị trục xuất vì quá đẹp trai" Omar Borkan al-Gala, của
diễn viên Maria Ozawa, của cô dẫn chương trình trên Maxxi TV người Thái
Lan Peaw Sumaporn Wandee, những phản ứng của user nước ngoài đối với các
comment của lực lượng trẻ trâu Việt Nam cũng đã là một minh chứng hùng
hồn.
Nhưng
thôi, tôi không lạm bàn nữa về chuyện này. Người ta nói mãi rồi, nhưng
chắc chắn lực lượng trẻ trâu được vũ trang bằng bàn phím kia không rỗi
hơi mà đọc.
Tôi cũng
là người chơi facebook, lâu rồi, tôi cũng ngó lơ những comment vô văn
hóa của các trẻ trâu, thậm chí không buồn xóa chúng đi. Những bạn trẻ ấy
vốn không được văn minh. Họ được trao những đặc quyền như được học
hành, được pháp luật và gia đình bảo vệ, được tự do phát biểu ý kiến.
Nhưng, họ lại tìm kiếm những đặc lợi khác, dù rằng những đặc lợi ấy gây
ảnh hưởng đến những người xung quanh, mà cụ thể ở đây là đặc lợi chửi
bới thô thiển và ngu dốt.
Tôi cũng
chẳng cảm thấy đau lòng, chẳng cảm thấy bất lực, và cũng không còn đủ
bao đồng mà cảm thấy xấu hổ. Những gì đang xảy ra với giáo dục này, học
sinh này, theo quan điểm của tôi, là hậu quả tất yếu của một nguyên nhân
sâu xa khác mà tôi không tiện nói ở đây. Tôi có muốn can thiệp cũng
chẳng thể nào làm được. Nhưng vì không muốn có thêm một nỗi bất hạnh nào
đến với một cụ bà Hoa Kỳ khác nữa, tôi chỉ có một khát khao rằng, các
trường học ở Việt Nam nên đầu tư nhiều hơn nữa cho môn Đạo đức, môn Sinh
học và môn Ngoại ngữ.
Chuyện xảy ra ngày hôm nay một phần cũng chỉ vì thiếu đầu tư cho những môn học ấy mà nên.
Nhân
ngày khai trường đầu tiên của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (tháng
9/1945), Chủ tịch Hồ Chí Minh từng viết thư cho ngành giáo dục nước
nhà: “Non sông Việt Nam có trở nên tươi đẹp hay không, dân tộc Việt
Nam có bước tới đài vinh quang để sánh vai với các cường quốc năm châu
được hay không, chính là nhờ một phần lớn ở công học tập của các em”. 68 năm sau, sự sánh vai với cường quốc năm châu kiểu này thì quả là một thất bại của giáo dục.
Ngày hôm nay và mai sau nữa, người phải gánh chịu thất bại ấy, chắc chắn, không chỉ có thân mẫu của ngài Bill Gates.
Theo tôi, người đàn bà Mỹ ấy không có tội. Ai có rảnh thì xin hãy chung sức với tôi.
Sinh Lão Tà