Lòng thành phố mưa bụi bay mịt mù. Lòng đường sạch trơn hay thêm đầy
bụi đến từ nơi phương xa nào đó? Thành phố mưa bay... Người người vội vã
bước đi trên từng góc phố. Tiếng mưa vồn vã như bản tango khóc. Ngày
còn bé, dừng lại giữa mưa để tắm táp, gột rửa bụi trần thì nay ta dừng
lại giữa mưa, để lắng nghe giọng mưa rì rào, thì thầm vào tai, thở vào
sau gáy cảm giác lành lạnh thích thú...
Dừng giữa ngày mưa. Trông thế gian quanh ta đang dần chuyển mình sang
một hình hài mới. Lá cây hình như xanh hơn thường ngày, bầu trời vắt cạn
nước hình như trong hơn thường ngày, mặt trời hình như tỏa sáng hơn
thương ngày, màn đêm dường như đẹp hơn thương ngày.
Dừng giữa ngày mưa. Nhắm mắt lại rồi chìm lắng giữa dòng đời, dòng
người, giữa lòng thành phố vẫn đang từng giây nối gót nhau chuyển động.
Trôi qua những ngày muộn phiền lo âu, trôi qua bao toan tính của xã hội
đời thường, trôi qua bao chuyện vụn vặt, trôi qua bao nắng khát mưa tới
nỗi gay gắt, gầm gào...
Dừng giữa ngày mưa. Lắng đọng, đơn giản là chìm. Hơi gió mưa thổi vẫn
vi vu kéo ngọn tóc bay loạn nhịp, kéo tâm hồn bình lại, kéo con người
lùi lại một chút vị thế đang đứng. Bỏ mặc những gì đang diễn ra và tiếp
tục diễn ra. Ta dừng lại, để không phải chạy kiệt sức, để không phải chơ
vơ lạc lõng.
Dừng giữa ngày mưa. Khẽ đưa mắt nhìn xung quanh, có chàng sinh viên
đang gục đầu vào cặp khóc khe khẽ, có cô nàng đi chậm rãi bên người mình
yêu, có hai chú mèo đang rúc vào nhau, có đóa hoa mộc lan đang nở ngát
hương thơm... Nhìn quanh, ta cảm nhận, mình đang sống, bằng chính con
người và cảm giác của mình.
Dừng giữa ngày mưa. Dù ngọt ngào hay chua chát, dù mưa lạc vị, dù mưa
trong suốt hình hài. Dù toàn thân ướt đẫm rít tiếng mưa, vị mưa, hương
mưa, dù tâm trạng lạc lối, rối bời. Dừng một chút, để đặt xuống chứ
không phải để nâng lên.
Dừng giữa ngày mưa. Chìm vào giữa lòng thành phố, chìm vào giữa cuộc
sống ngày ngày trôi qua, chìm vào giữa lòng người, nhìn xem xung quanh
ta đang diễn biến như thế nào, nhìn xem mọi thứ vẫn ổn hay đang đi sai
chặng đường, dừng lại để bình tâm, chí ích cũng nhẹ nhàng...
Dừng giữa ngày mưa...
Dừng giữa ngày mưa. Chỉ riêng mình thôi, dừng lại nhưng không có nghĩa
ngừng lại. Chỉ là tạm dừng mọi thứ chứ không ngừng tất cả mọi thứ. Dừng
lại giữa chốn thành thị đa dạng, dừng lại để tìm xem mình đang ở đâu
giữa làn mưa rả rích nặng hạt. Dừng lại một chút...
Dừng giữa ngày mưa...
Chờ ngày mưa tan, ta lại bước tiếp những bước đi thanh thản nhịp nhàng.
Chờ ngày mưa tan, ta xua đi những suy nghĩ lệch nhịp.
Chờ ngày mưa tan, ta lại kéo rèm cửa và đón chút dư âm của mưa gió.
Chờ ngày mưa tan, ta lại chờ ngày ấy để rồi mưa kéo đến một lần nữa, ta lại một lần nữa...
Dừng giữa ngày mưa.