Thứ Năm, 1 tháng 8, 2013

Hạnh phúc đó em không có

Quá khứ xưa thật sự với em nó rất đẹp. Đó là những kỉ niệm đẹp nhất, viên mãn nhất mà em còn lưu giữ được ở trong trái tim em. Kỉ niệm về một cuộc tình... .
Anh đã đi. Bỏ em bơ vơ trong màn đêm đen đặc. Tiếng khóc nấc nở cô liêu, tiếng của những giọt nước mắt vỡ vụn. Mình chia tay mà cũng chẳng phải là chia tay. Ngay tới một lời nói để kết thúc cuộc tình này cũng chưa từng tồn tại. Chỉ có khoảng cách làm minh chứng cho hai ta.
Cứ tưởng rằng đã quên. Nhưng thực ra là em đang nhớ. Hạnh phúc với em ngắn ngủi quá, đến và đi tựa như một cơn gió. 
Có lẽ với anh em không là gì cả, nhưng với em anh lại là cả một cuộc sống, cả một thế giới, một vũ trụ bao la! [...] Anh biết không, em đã tưởng mình sẽ cùng nhau đi hết đoạn đường còn lại đấy, nhưng là em đã lầm, em đã quá mơ mộng, chỉ là mình em, chỉ có mình em là đắm chìm trong ảo tưởng. Thực tại với em nó đã quá xa vời!
Cảm giác khi tìm thấy một vòng tay, một bờ vai che chở thật hạnh phúc. Nó như một liều thuốc chữa lành mọi vết thương. Cảm giác được sự ấm áp của đôi bàn tay, của những lời nói ngọt ngào và của cả những môi hôn tê dại đến đê mê. Nhưng giờ đây đã khác rồi, lời anh nói làm tim em đau nhói. Lạnh nhạt và xa lạ. Lời nói ấy không phải là lời chia tay, mà nó giống như lời kết thúc cho tất cả!
Nghĩ lại hạnh phúc trước kia, nghĩ đến những mộng mơ sau này mà nước mắt em rơi rớt, ướt đẫm khuôn mặt nhợt nhạt xanh xao. Giờ đây, hạnh phúc đó chỉ còn được chôn vùi vĩnh viễn trong tiềm thức. Phải cố không được khóc, phải cố không được đau lòng khi nhìn thấy anh bên ai, nhưng những môi hôn, những vòng tay mà một thời trao em nay lại được anh trao cho một người con gái khác. Tim em đau thắt lại từng cơn dữ dội như ai đó cầm dao đâm thẳng vào trái tim yếu đuối này vậy!
Nghĩ lại tất cả đã trở thành quá khứ, em chợt đứng người khi biết rằng mình chẳng thể nào quên anh. Em nhớ anh, nhớ nhiều lắm. Nhưng em chỉ biết nhớ, chỉ giữ chặt nỗi nhớ ấy trong sâu thẳm con tim em. Nơi em chất chứa cả một đời chờ đợi tận đáy của một trái tim!
Anh đừng nói lời xin lỗi! Tất cả đã quá muộn màng cho một sự tha thứ. Mình nên dừng lại thôi, không nên giày vò nhau thêm nữa.
Anh hãy ở bên cô ấy, hãy yêu cô ấy bằng tình yêu trân thật và đong đầy nhất. Hãy xóa hết yêu thương ngày nào ta bên nhau. Hãy trao sự nhiệt thành, thủy chung của trái tim anh cho cô ấy. Đừng yêu cô ấy như đã từng yêu em. Em để nước mắt chảy ngược vào tim, nuốt giọt mặn đắng vào sâu trong lòng. Em sẽ bước đi, rời xa cuộc đời anh, trả lại cho anh tháng ngày em chưa từng đến. 
Hãy yêu thương người con gái ấy. Hãy trao cho cô ấy hạnh phúc mà em chưa bao giờ có được từ anh, anh nhé!