Xin lỗi những ai yêu thương em nhé! Bây giờ em mệt mỏi quá, em chỉ muốn
mình có thời gian để nghỉ ngơi. Em không muốn cố gắng cũng chẳng màng
đấu tranh với sự nghiệt ngã của số phận đơn giản bởi vì em bây giờ không
còn sức lực nữa.
Ảnh nguồn internet
Em không muốn đổ lỗi cho ai hay sự bất công nào cả chỉ là em xin cuộc
đời hãy dừng lại, hãy thôi làm em đau và cũng đừng cố thử sức chịu đựng
của trái tim bé nhỏ này nữa.
Những vết tích mà cuộc đời đã cố để lại vẫn còn nguyên đấy, đôi bàn tay
chai sạn, trái tim bị thương tổn, bàn chân đầy những vết cứa của thời
gian. Còn gì nữa đâu mà cuộc đời cứ không ngừng gây thêm những điều bất
hạnh khác. Đôi vai bé nhỏ và sần sùi của em thật sự chẳng thể gánh thêm
một sự kém may mắn nào.
Em chưa từng so sánh đời mình với ai, mỗi người mỗi cảnh, bởi lẽ họ
không đau đớn như em nhưng không ai đảm bảo rằng họ sẽ không đau đớn
theo một cách khác. Ai cũng có những bất hạnh và nghiệt ngã của riêng
mình. Và em không có quyền cân đong đo đếm những điều ấy.
Em chỉ muốn xin cuộc đời hãy chậm lại, đừng dồn em vào ngõ cụt, đừng để
em phải cảm thấy mình bất lực trước sức mạnh quá lớn của số phận mà
cuộc đời đã dành sẳn cho em. Em cần có thời gian để cũng cố tinh thần và
cả sức chịu đựng.
Ảnh nguồn internet
Em không phải là người đàn bà yếu đuối nhưng em cũng không mạnh mẽ đến
mức có thể chịu đựng tất cả thử thách mà cuộc đời đặt ra cho em. Đôi tay
của em cũng chỉ được làm bằng thịt, sự mảnh khảnh của đôi vai cũng được
sinh ra tự tạo hóa, trái tim non nớt vẫn rất sợ bị tổn thương như tất
cả mọi người trên thế gian. Thế nên, cuộc đời hãy cứ thử thách đi,
nghiệt ngã và bất hạnh đi nếu như cuộc đời còn muốn như thế nhưng hôm
nay thôi hãy để em bình yên.
P/S: hôm nay thôi em muốn mình thật sự bình yên